TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1723

“Thế bây giờ ngài có cách chắc? Nếu ngài chạy trốn mà bọn họ bị bắt,

chẳng lẽ ngài không quay về?”

Thẩm Minh tìm điểm tựa, đồng thời mắng Tần Nam với khuôn mặt đỏ

gay. Tần Nam nghe hắn chất vấn liền chậm chạp cười rộ.

“Ta không quay về,” ông lẩm bẩm.

Thẩm Minh ngỡ ngàng, sau đấy hắn vỡ lẽ. Tần Nam ôm theo ý định từ

bỏ một nhà già trẻ để giữ lấy chứng cứ bằng mọi giá.

Nhưng con người đâu phải cỏ cây, nếu máu mủ ruột thịt thật sự bị uy

hiếp thì dù có niềm tin như thế cũng không nói trước kết quả được.

Ông sợ mình phải lựa chọn nên thà chẳng hay biết gì mà vượt ngàn dặm

tới Đông Đô và không quay đầu lại.

“Đồ nhu nhược…”

Thẩm Minh hít sâu một hơi, hắn tìm được điểm tựa bèn bắt đầu lôi Tần

Nam lên.

“Sao có thể…” hắn nghiến răng nghiến lợi kéo Tần Nam rồi bất chợt hét

lớn, “tồn tại một nam nhân buông tay người nhà mình ngay từ đầu chứ!”

Hắn vừa dứt lời, Tần Nam bị hắn quăng ngã trên mặt đất.

Tần Nam vừa chạm đất, Thẩm Minh bẻ tay rồi ấn ông xuống. Tần Nam

cuống cuồng giãy giụa, Thẩm Minh mạnh tay đè ông lại và lớn tiếng quát,
“Từ bỏ người nhà vì chuyện thế này, ngài có bệnh hả?! Ngài cho rằng đi
Đông Đô có thể cứu Phó Bảo Nguyên? Ngài cho rằng đi Đông Đô có thể
lật đổ bọn chúng? Ta và Cửu ca đều tới từ Đông Đô, nếu ngay cả chúng ta
cũng là người xấu và không thể giúp ngài thì khắp thiên hạ chẳng ai đủ sức
giúp ngài hết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.