TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1739

người lại được tha vì tâm của ta tin hắn. Cố Cửu Tư, chính nghĩa của ngươi
là trái tim,” đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lý Ngọc Xương không
hề vương chút cảm xúc, “chính nghĩa của ta là luật pháp.”

“Nếu ngươi muốn cứu Phó Bảo Nguyên,” Lý Ngọc Xương nhấn mạnh,

“mang chứng cứ tới đây!”

Cố Cửu Tư không hồi đáp, hai người lặng lẽ đối mặt. Sau một hồi, Cố

Cửu Tư nâng tay đặt trước người rồi hướng về Lý Ngọc Xương mà khom
lưng thật thấp.

“Ngươi có ý gì?” Giọng Lý Ngọc Xương cứng ngắc.

Cố Cửu Tư đứng thẳng dậy, “Lý đại nhân,” hắn nhìn đối phương,

nghiêm túc nói, “ngài không sai, thật may vì Đại Hạ có ngài.”

“Ta sẽ làm theo lời ngài,” Cố Cửu Tư bình tĩnh bảo, “và đi tìm chứng cứ.

Xin đại nhân cố gắng kéo dài thời gian trong giới hạn luật pháp cho phép.”

Lý Ngọc Xương không đáp lại, coi như đã ngầm đồng ý.

Cố Cửu Tư xoay người đi, chưa được hai bước, Lý Ngọc Xương chợt gọi

hắn, “Cố đại nhân,” Cố Cửu Tư dừng lại và đưa lưng về phía hắn, Lý Ngọc
Xương thoáng im lặng rồi trúc trắc nói, “Đại Hạ có ngươi cũng là may
mắn.”

Cố Cửu Tư không nói gì, lát sau hắn quay đầu lại cười với Lý Ngọc

Xương, “Phải, ngài nói đúng.”

Quốc gia này sở hữu tương lai xán lạn, vì nó có những người trẻ tuổi tốt

đẹp như thế.

Cố Cửu Tư nói xong liền hít sâu một hơi rồi cất bước ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.