TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1828

Lạc Tử Thương chẳng trả lời, y nâng tay ra hiệu cho Liễu Ngọc Như nói

tiếp. Liễu Ngọc Như bước đến cây cột bên cạnh Lạc Tử Thương trên hành
lang, nàng ngồi cách y một cây cột và từ từ phân tích, “Sở dĩ bọn họ không
xuống tay với chúng ta, thứ nhất là vì ta dọa rằng mình đã để người cầm
khẩu cung ở lại bên ngoài. Bọn họ không cho ta vào huyện nha, ta sẽ phóng
đạn báo hiệu. Nếu Cửu Tư và lời khai của ta tới được Đông Đô còn chúng
ta lại chết thì bọn họ xong đời rồi.”

“Bọn họ chung quy vẫn sợ nên mới giả làm bạo dân để lưu giữ đường

sống; kể cả bệ hạ cho người tấn công, lỗi vẫn thuộc về bạo dân chứ không
liên quan đến bọn họ. Mà chúng ta không có thương vong thì sẽ chẳng truy
đến cùng. Đây chính là đường lui của bọn họ.”

“Nhưng ngộ nhỡ bọn họ không cần đường lui này?”

Liễu Ngọc Như quay sang nhìn Lạc Tử Thương, nàng nhíu chặt mày,

“Hôm qua ta nói mình gửi lời khai ở bên ngoài để đe dọa mấy tên tép riu,
nhưng cho nhiều thời gian vậy thì hẳn bọn họ đã đoán được phần nào. Ta
bèn đặt mình vào vị trí của Vương Thụ Sinh để suy nghĩ. Vương gia đóng
vai trò chủ chốt trong vụ án này, dựa theo danh sách Vương Tư Viễn cung
cấp lẫn chứng cứ của Tần Nam và Phó Bảo Nguyên thì toàn bộ Vương gia
đều có tội. Dẫu bọn họ không kích động bạo loạn nhưng với mức độ phạm
pháp như thế, ngày Cửu Tư mang binh Ti Châu đến là ngày tàn của họ.
Hơn nữa Vương Tư Viễn chết thảm, Vương Thụ Sinh sao có thể nuốt trôi
cục tức này?”

“Nếu ta là Vương Thụ Sinh…”

“Nếu ta là Vương Thụ Sinh,” Lạc Tử Thương cười tiếp lời, “con đường

tốt nhất là lợi dụng bạo loạn xử lý Cố Cửu Tư và Lý Ngọc Xương. Một khi
hai người này chết, những kẻ khác chả đáng lo. Lạc Tử Thương có tính
toán riêng, không hợp tác được thì giết. Ngoài ra đổ hết mọi tội lỗi lên đầu
bạo dân lúc triều đình tới là coi như xong chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.