TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2062

Giang Hà cười cợt, “Tam hoàng tử lợi dụng ca ca hại thái tử nhưng chả

được tích sự gì, vì tức giận nên ông ta dàn xếp đổi người trên đường đi lưu
đày và mang ca ca về Đông Đô tra tấn đến chết.”

“Ta với phụ thân đến bãi tha ma tìm hài cốt ca ca, nhưng không thấy vì

đã lâu quá rồi.”

Giọng điệu tựa gió thoảng mây trôi của Giang Hà vương chút khàn khàn,

“Ca ca thật tốt, thật dịu dàng. Tên ngươi là do ca ca đặt; ca ca bảo quân tử
có cửu tư[1], Cửu Tư chính là quân tử. Năm đó nương của ngươi còn chưa
xuất giá.”

Giang Hà cười rộ, ánh mắt đượm vẻ hoài niệm, “Khi ấy ta chưa bao giờ

nghĩ sẽ có ngày mình làm quan.”

Cố Cửu Tư trầm mặc hồi lâu, hắn thì thào, “Đây là lý do ông muốn lật đổ

Huệ Đế?”

“Phụ thân và ta không tìm thấy hài cốt ca ca tại bãi tha ma nhưng lấy

được di vật từ tay thái giám kia. Sau khi trở về, ta muốn báo thù lại bị phụ
thân ngăn cản. Người nói Huệ Đế là quân vương của một quốc gia nên ta
không thể giết hắn, không thể vì ân oán cá nhân của Giang gia mà nhấn
chìm thiên hạ bá tánh. Làm thế sẽ khiến Giang gia hổ thẹn và ca ca chết
không nhắm mắt.”

“Thật ra con người ta chẳng phân biệt thiện ác, ta chỉ đơn thuần nghĩ ca

ca giữ vững đạo nghĩa mà chết nên ta không thể giẫm đạp lên thứ được ca
ca bảo vệ bằng cả tính mạng. Nếu mọi việc chỉ dừng ở cái chết của ca ca thì
thôi, nhưng ngươi biết sau đó xảy ra những gì không?”

Tiếng cười của Giang Hà trầm thấp, “Ta chứng kiến quá nhiều thứ hoang

đường trong cung điện. Ngươi nghĩ vì sao ta có thể leo lên chức Lại Bộ
Thượng thư? Vì ta cũng đủ hoang đường đấy. Đại Vinh vốn đã bấp bênh và
có trăm ngàn lỗ thủng trên thân, Dương Châu trù phú nhưng còn địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.