TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2090

Cố Cửu Tư gật đầu, hắn thoáng ngần ngừ mới hỏi, “Diệp đại nhân và

Trương đại nhân…”

“Ta nhận được tin lúc ra khỏi thành,” giọng Vọng Lai chả hề dao động,

“hai người đều đã chết.”

Cố Cửu Tư sững sờ, trong lòng chấn động. Hắn hơi hé miệng nhưng

không có âm thanh nào phát ra.

Hắn dẫn Vọng Lai về chỗ mọi người đang ẩn núp, Diệp Thế An thấy

Vọng Lai liền xông lên, “Ngươi có biết thúc phụ ta…”

“Diệp công tử,” Vọng Lai ngắt lời hắn, lịch sự hành lễ, “xin hãy nén bi

thương.”

Lời này khiến sắc mặt Diệp Thế An trắng bệch trong nháy mắt, Cố Cửu

Tư phải đỡ thân mình đang lảo đảo của hắn. Diệp Vận siết chặt tay trước
tin dữ kia, nàng ấy run rẩy nói, “Đường ca của ta…”

“Cũng đã chết.”

Nghe đến đây, người Diệp gia lặng im như tờ.

Cố Cửu Tư nhìn lướt qua Diệp Thế An lẫn Diệp Vận, do dự khuyên,

“Hiện giờ tình hình khẩn cấp…”

“Ta hiểu.”

Diệp Thế An siết chặt nắm đấm, hắn quay đầu nhìn chằm chặp Đông Đô

bằng ánh mắt dữ dội.

Lát sau, hắn xé vạt áo rồi cột lên trán và nói với Cố Cửu Tư, “Đi thôi.”

Cố Cửu Tư không đáp lại, tựa hồ đang ngẫm nghĩ điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.