TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2112

“Cửu Tư từng tìm ngươi,” Liễu Ngọc Như nhìn dáng vẻ hắn mà thở dài,

“nhưng vào thời điểm ấy, chia xa còn muốn gặp là chuyện khó khăn.”

“Đúng vậy,” Trần Tầm uống ngụm trà, dòng nước ấm lan tỏa khắp người

khiến nét mặt hắn ôn hòa hơn, “may Cửu Tư đã thành quan lớn, các ngươi
không tới tìm thì ta cũng muốn dành thời gian đi tìm các ngươi.”

“Thế sao chẳng thấy ngươi đến?” Liễu Ngọc Như thắc mắc.

Trần Tầm gượng cười, “Địa vị của ta ở Dương Châu khá thấp, mỗi ngày

phải tới quan nha điểm danh nên không đi đâu được, còn nhờ người khác
thì ta lại bất an. Mấy năm qua ta đã thu xếp ổn thỏa cho người nhà nên
đáng lẽ rời Dương Châu và sống bình yên tại nơi khác cũng được.”

Trần Tầm nhấp ngụm trà, hắn ngoảnh đầu ngắm mưa phùn và chậm chạp

thổ lộ, “Nhưng rốt cuộc ta vẫn không cam tâm. Mỗi lần nghĩ đến Văn
Xương và quá khứ, ta lại cảm thấy thân là nam nhi chi chí thì phải làm gì
đó. Cửu Tư làm quan lớn lẫn việc lớn tại Đông Đô nhưng ta chả tài giỏi
như vậy. Nghĩ tới nghĩ lui, ta bèn trở về Dương Châu để xem mình có thể
làm gì ở đây.”

Trần Tầm đưa mắt nhìn Liễu Ngọc Như, điềm tĩnh hỏi, “Ngươi tới vì có

mưu đồ đúng không?”

“Ngươi biết việc Phạm Ngọc đăng cơ tại Đông Đô và tiên đế thành lập

nội các để phò tá hắn chứ?” Liễu Ngọc Như nói ngay.

Trần Tầm nhìn nàng, hắn để ý cách Liễu Ngọc Như dùng từ; nàng xưng

Phạm Hiên là tiên đế nhưng lại gọi thẳng tên Phạm Ngọc. Hắn không khỏi
hiếu kỳ, “Việc này đã truyền đến Dương Châu nên ta dĩ nhiên biết, bệ hạ đã
làm gì hả?”

“Lạc Tử Thương xúi giục hắn phế nội các, giết Trương Thừa tướng và

Diệp Ngự sử. Cửu Tư may mắn chạy thoát, hiện giờ chắc đã tới U Châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.