TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2181

sát thủ hình như thương hại nên tản ra rồi đứng ở hai bên và lẳng lặng dõi
theo hắn.

Tiêu Minh chống kiếm đi về phía trước, trong đầu chỉ còn một ý niệm –

đi vài bước nữa thôi, để mật thám thấy hắn rồi nhắn bọn họ truyền lời cho
Lạc Tử Thương là đừng trở lại.

Một bước, hai bước, ba bước…

Một tiếng hô to bất chợt cất lên đằng sau hắn, “Tiêu Minh!”

Tiêu Minh nghe có người kêu mình bèn quay đầu lại để thấy Trần Tầm

lặng lẽ đứng nhìn hắn ở cuối con hẻm nhỏ. Trần Tầm lạnh nhạt hỏi, “Khi
tạo nghiệp sát sinh chồng chất tại Dương Châu năm xưa, ngươi có nghĩ đến
ngày hôm nay không?”

“Ngày hôm nay?” Nghe đến đây, Tiêu Minh bừng tỉnh. Hắn thoáng liếc

nhìn con đường phía trước và nhận ra mình không thể chạm đích, vì vậy
hắn dùng chút sức lực cuối cùng để đứng thẳng lưng rồi cười nói, “Tất
nhiên đã nghĩ đến.”

“Có từng hối hận không?”

Trần Tầm siết chặt kiếm, hắn nhìn Tiêu Minh, nhìn thiếu niên mười chín

tuổi kia. Vào khoảnh khắc này, trong đầu hắn hiện lên Dương Văn Xương,
hiện lên rất nhiều bạn tốt của hắn, và hiện lên một Dương Châu phong lưu
phồn thịnh từng khiến hắn say rượu ca hát.

Hắn hy vọng nhìn thấy một lời xin lỗi trong mắt Tiêu Minh, nhưng Tiêu

Minh chỉ cười ha hả, “Hối hận?”

Hắn vừa cười vừa cúi đầu, “Đây chẳng phải vốn là kết cục của Tiêu

Minh ta sao? Không lẽ ngươi cho rằng ta nghĩ mình sẽ sống yên ổn đến
già?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.