TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2198

“Tiêu diệt Lưu tặc phía nam, chiếm lấy Đông Đô phía tây?”

Chu Cao Lãng lặp lại, giọng nói đầy sự nghiền ngẫm. Cố Cửu Tư bất

giác rùng mình.

Trong lòng hắn hiểu rõ Chu Cao Lãng chẳng cự tuyệt việc làm hoàng đế

nhưng dưới tình hình hiện tại, ông muốn ngai vàng của mình vững chắc nên
không thể gánh cái danh loạn thần tặc tử. Nếu hôm nay chính miệng ông
nói mình muốn làm hoàng đế thì khó bảo đảm các tướng lĩnh khởi binh
theo ông mai sau sẽ không ỷ vào tòng long chi công để yêu cầu quá đáng.
Vì vậy vai trò hoàng đế nhất thiết phải do người khác cầu xin và buộc ông
đảm nhiệm.

Chu Cao Lãng muốn làm hoàng đế thì đương nhiên sẽ có mưu tính riêng.

Cố Cửu Tư định thừa dịp đông người có mặt mà công khai bàn về kế hoạch
ngăn cản cuộc tấn công từ Lưu Hành Tri, nhằm mục đích thử thái độ của
Chu Cao Lãng. Song mới thử một lần, hắn liền nhận ra Chu Cao Lãng có lẽ
đã ngấm ngầm từ bỏ Dự Châu.

Tâm trạng Cố Cửu Tư nặng trĩu nhưng mọi việc vẫn nằm trong dự đoán.

Hắn đã phái Thẩm Minh đến Dự Châu, kể cả khi Chu Cao Lãng không tới
Dự Châu giải quyết Lưu Hành Tri theo kế hoạch của hắn thì vẫn còn Thẩm
Minh xử lý vấn đề này. Tuy nhiên, vậy đồng nghĩa với Chu Cao Lãng cần
mau chóng chiếm giữ Đông Đô để chi viện cho Dự Châu. Nhưng gần hai
mươi vạn binh lực tiền tuyến từ Dự Châu đang trấn giữ Đông Đô, làm sao
có thể cấp tốc chiếm lấy?

Cố Cửu Tư âm thầm suy tư, Diệp Thế An ở cạnh hắn cất tiếng, “Hiện giờ

Lưu Hành Tri vẫn chưa xuất quân nên việc cấp bách nhất là chiếm cứ Đông
Đô. Người ta bảo một đội quân đầy đau thương tất sẽ chiến thắng. Nay
chúng ta toàn tâm toàn ý muốn báo thù cho phu nhân, đại nhân chỉ cần phát
binh đến Đông Đô thì nhất định đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.