TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2216

Hắn muốn nói mình không quan tâm và cũng chẳng nghĩ nhiều nữa, hắn

sẽ kề vai sát cánh với bọn họ mà khuấy đảo thế giới này đến nghiêng trời
lệch đất. Trời đã không yêu ta thì ta cần gì yêu người đời?

Hắn cứ há miệng rồi khép lại, không nói nổi thành tiếng. Chu Diệp và

Diệp Thế An đứng tại cửa lẳng lặng dõi theo hắn. Tất cả mọi người ngóng
trông đáp án từ Cố Cửu Tư; hiện giờ hắn là người thứ nhất công khai bất
mãn với Chu Cao Lãng nên mọi người đang chờ kết cục của hắn.

“Cửu Tư,” Chu Cao Lãng thở dài, ông đứng dậy đến bên Cố Cửu Tư.

Ông đặt tay lên vai hắn rồi điềm đạm bảo, “Ngươi luôn thông minh nhưng
giờ lại hồ đồ. Ngươi đã theo trẫm từ ngày đầu làm quan nên trẫm cho ngươi
cơ hội cuối cùng.”

Ông nhìn hắn chằm chặp, “Trẫm xuất quân đánh Đông Đô, khao thưởng

binh lính bằng cách cướp bóc ba ngày,” ông bóp vai Cố Cửu Tư, “ngươi
thấy nên hay không nên?”

Cố Cửu Tư không trả lời, câu hỏi của Chu Cao Lãng lại khiến hắn nhớ

đến Liễu Ngọc Như.

Nàng mặc váy dài màu lam, khoác áo choàng trắng, hai người tay trong

tay sánh bước về nhà. Bọn họ đạp lên nền tuyết ở Đông Đô làm âm thanh
kĩu kịt phát ra.

Liễu Ngọc Như khoe U Châu bội thu, cả tiền lời của Hoa Dung nữa,

nàng bảo mình thành lập nhà từ thiện và cứu được người khác…

Nguồn:

Nếu vào Đông Đô…

Mọi thứ Liễu Ngọc Như nỗ lực xây dựng và giữ gìn đều tan biến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.