TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 222

cho nàng làm, nàng thích dạo phố thì ta cho nàng dạo. Lão tử sủng nàng,
thương nàng, là để súc sinh như ngươi sỉ nhục nàng à? Hôm nay lão tử nói
cho ngươi hay, lần sau nhìn thấy nàng thì cách xa ba trượng[1] cho ta!”

“Cố Cửu Tư,” Vương Vinh cười châm biếm, “ngươi đừng ngang ngược

với ta, không về sau ta sợ ngươi sẽ khóc đấy.”

“Ha,” Cố Cửu Tư bật cười, “ta sẽ làm ngươi khóc ngay bây giờ!”

Dứt lời, Cố Cửu Tư lập tức tung quyền về phía Vương Vinh. Hắn ra tay

vừa tàn nhẫn vừa dứt khoát, Vương Vinh sợ đến mức liên tục lùi bước còn
mồm thì hô, “Người đâu! Mau tới!”

Thị vệ vây xung quanh tiến lên. Động tác Cố Cửu Tư linh hoạt, né trái né

phải, nhoáng cái đã bắt được Vương Vinh. Cố Cửu Tư xách gã lên, đè một
chân gã trên bậc thang rồi giẫm xuống! Tiếng răng rắc vang lên, Vương
Vinh tức khắc thét chói tai, đau tới nỗi nước mắt giàn giụa. Cố Cửu Tư một
tay túm tóc, một tay bóp cổ, đem gã chắn trước mặt, gầm lên với đám
người đang xông đến, “Kẻ nào dám bước tới?!”

Chả ai dám động đậy, Vương Vinh khóc lóc kêu rên. Khi gia đinh Cố

phủ và Liễu Ngọc Như lần lượt đến thì thấy cảnh tượng hỗn loạn này.

Vài sợi tóc rũ xuống hai bên má Cố Cửu Tư, khuôn mặt tuấn tú hằn lên

nét tàn nhẫn hiếm khi xuất hiện. Hắn một chọi mười mấy song chẳng hề sợ
hãi, thậm chí còn vỗ vỗ mặt Vương Vinh mà cười lạnh lẽo, “Ta đã nói sẽ
làm ngươi khóc, ta đâu nói láo nhỉ?”

Vương Vinh chỉ biết khóc, gã đau đến đầu óc mụ mẫm.

Cố Cửu Tư đưa mắt nhìn mọi người, sắc mặt lạnh lùng, “Ta nói rõ cho

các ngươi biết, ở Cố gia, nam nhân là người, nữ nhân càng là người. Nữ
nhân Cố gia quang minh chính đại sống tùy hứng, nam nhân có thể làm gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.