TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2234

Chàng thiếu tiền thì ta bỏ ra ngàn vàng, chàng cần hỗ trợ thì ta dốc hết sức
lực. Đương nhiên nếu chàng muốn ta nhảy vào dầu sôi lửa bỏng,” Liễu
Ngọc Như cười gượng gạo, “ta sẽ chẳng đi cùng. Ta ích kỷ lắm, ta phải bảo
vệ Cẩm nhi. Hoàng Hà ấy à, nếu được thì ta sẽ tu sửa còn không thì cho ta
từ bỏ nhé?”

“Ừ,” Cố Cửu Tư khóc thành tiếng.

Hắn biết nàng đang lừa mình nhưng hắn không thể vạch trần. Cố Cửu Tư

nắm chặt ống tay áo của Liễu Ngọc Như, mắt nhìn chằm chặp nàng còn
miệng khàn khàn bảo, “Nàng nói được thì phải làm được.”

“Dĩ nhiên,” Liễu Ngọc Như khẽ cười.

“Nàng nhất định phải sống tốt hơn bất kỳ ai khác.”

“Ừm.”

“Bất kể ta làm gì hay có gặp nạn chăng nữa, nàng với Cẩm nhi nhất định

phải sống tốt. Nếu ta khiến nàng chật vật thì không cần thích ta. Hãy thích
người khác,” Cố Cửu Tư cúi đầu khóc lóc, “thích ai ích kỷ một chút, đối xử
tốt với nàng một chút. Không cần…không cần lại thích loại người giống
ta.”

Nói rồi Cố Cửu Tư chịu hết nổi mà oằn mình khóc trên mặt đất. Liễu

Ngọc Như điềm tĩnh nhìn hắn, dù nước mắt tuôn rơi nhưng dáng vẻ nàng
vẫn dè dặt, kiềm chế, và tao nhã.

Nhìn người trước mặt khóc trong câm lặng, nàng hít mũi một cái rồi thì

thào, “Lát nữa ta sẽ đưa chàng danh sách tài sản trong nhà, cần thì cứ dùng
hết cũng không sao. Ta đã giữ lại một phần đủ cho cả nhà già trẻ nên chúng
ta không lo bị ảnh hưởng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.