TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2235

“Ta gặp Trần Tầm ở Dương Châu và phó thác người nhà cho hắn, ta sẽ

đưa họ đi ẩn náu khi giải quyết xong vụ Hoàng Hà. Nếu chàng bình an vô
sự, ta dẫn mọi người về tìm chàng. Ngược lại, ta sẽ bỏ đi cùng họ.”

Cố Cửu Tư không thốt lên tiếng nào, hắn chỉ ôm nàng càng lúc càng

chặt.

Hắn từng xin lỗi và hứa hẹn với nàng vô số lần.

Song hắn nhận ra mình không thể thực hiện những lời đó.

Hắn không tài nào khiến nàng sống yên bình cả đời như hắn mong muốn.

Từ ngày quen biết nhau, hẳn chỉ mang đến cho nàng rối loạn, bất an, cả
lang thang khắp chốn nữa.

Hắn lên kế hoạch giúp thiên hạ, bảo vệ chúng sinh, cứu hàng triệu bá

tánh Đông Đô, tu sửa con sông Hoàng Hà cuồn cuộn nhưng lại chẳng thể
tặng sự bình yên cho cô nương này.

Từ đầu đến cuối hắn đều có lỗi và không xứng đáng với nàng, song nàng

tốt đẹp như vậy làm hắn chẳng chịu buông tay.

Hắn quỳ gối trước nàng, khóc đến tan nát cõi lòng như thể muốn phát tiết

mọi thống khổ, như thể đây chính là giây phút vĩnh biệt.

Liễu Ngọc Như lẳng lặng nhìn hắn, nàng cảm nhận được từ cái ôm của

hắn sự đau khổ lẫn bất lực. Nàng giơ tay vuốt tóc Cố Cửu Tư rồi ôn hòa
mỉm cười.

“Cố Cửu Tư,” nàng gọi tên hắn, nhỏ nhẹ mà trịnh trọng, “cảm ơn

chàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.