TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2318

Hai người đang thảo luận, Liễu Ngọc Như nghe tiếng Mộc Nam chạy tới

báo, “Phụ nhân, đã hoàn tất đóng cọc.”

Thông báo trên khiến Liễu Ngọc Như lẫn Lý tiên sinh vội vàng đến xem.

Muốn cố định đống gạch thì quan trọng nhất là phải cố định móng ở giữa

sông nên bọn họ mới quyết định đóng cọc tại đấy. Nhưng đến lúc thực hiện,
bọn họ phát hiện khúc sông ba mươi trượng kia bằng phẳng vì các tấm gạch
có độ cao khác nhau. Dưới mỗi tấm gạch là một cây côn sắt; chiều cao côn
sắt không đồng đều và chúng còn cực kỳ sắc bén, tạo thành mười đoạn đòn
bẩy.

Nói cách khác, chỉ cần dây thừng giữ gạch của một đoạn bị đứt rồi làm

gạch phân tán thì lực phía trên sẽ thay đổi. Lực phía trên thay đổi dẫn đến
côn sắt vốn bị nó đè xuống di chuyển, sau đó côn sắt dùng sự sắc bén của
chúng cắt đứt sợi dây thừng thứ hai.

Thiết kế như trên biến mười đống gạch thành một khối; một sợi dây

thừng đứt cũng đủ cho chín sợi còn lại lần lượt đứt. Cái bẫy này được xây
dựng quá cầu kỳ nên Liễu Ngọc Như không thể tháo dỡ, chỉ có thể sai
người lấy vải bông bọc những chỗ bén nhọn của lưỡi dao. Song nàng nhận
ra phần dây thừng đối diện với lưỡi dao sắc bén rất dễ bị cắt đứt, nàng làm
vậy chỉ kéo dài thời gian thêm được một chút.

Kết luận cuối cùng là vẫn phải cố định đống gạch.

Công đoạn khó nhất là đóng cọc đã hoàn tất, giờ bọn họ chỉ việc cột xích

sắt lên gạch thôi. Liễu Ngọc Như mừng rỡ hỏi Lý tiên sinh, “Có phải nếu
chúng ta làm nhanh thì sẽ hoàn thành trước khi trời mưa không?”

“Chính xác.” Lý tiên sinh cười vui vẻ. “Mọi người vất vả rồi, chúng ta

hãy làm cho xong để đỡ phải lo lắng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.