TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2334

Thật ra khuôn mặt Dương Huy khá ưa nhìn, ông chơi đùa cả đời nên gần

bốn mươi tuổi mà vẫn phơi phới như công tử tuổi hai mươi. Bấy lâu nay
nàng ấy cảm thấy ông là kẻ lông bông, nhưng giờ lại phát hiện có lông
bông đến đâu thì khi khoác lên mình hai chữ bá tánh cũng mang theo sự
cao quý khó tả.

Nàng ấy cụp mắt xuống chứ chẳng trêu đùa ông, sau đấy quay đầu đi và

khàn khàn dặn, “Nhớ giữ gìn sức khỏe.”

“Đi đi,” Dương Huy khẽ khàng than.

Tây Phượng vào xe ngựa rồi buông mành xuống, Dương Huy đứng tại

cổng dõi theo xe ngựa lộc cộc lăn bánh. Quản gia đến bên ông và thì thào,
“Đã chặn đường Vi đại nhân với Tư Mã đại nhân, hai vị ấy chắc sắp tới.
Phương đại nhân đang chờ ngài tại đại sảnh.”

Dương Huy gật đầu.

Tên họ đầy đủ của Phương đại nhân là Phương Cầm, đây là quan viên

được Cố Cửu Tư mượn danh nghĩa để mở tiệc chiêu đãi bọn họ. Hiện tại
bọn họ muốn tìm Cố Cửu Tư thì phải thông qua Phương Cầm.

Dương Huy đến đại sảnh và thấy Phương Cầm đang uống trà. Hắn đứng

dậy hành lễ với Dương Huy, ông nói thẳng, “Cố Cửu Tư đâu, ta muốn gặp
hắn.”

“Đại nhân nghĩ kỹ chưa?” Phương Cầm cười tủm tỉm.

Dương Huy quyết đoán khẳng định, “Rồi.”

“Còn hai vị đại nhân kia?”

“Ta sẽ thuyết phục bọn họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.