TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2358

“Đại nhân còn ở bên trong.”

Vọng Lai giữ chặt Cố Cửu Tư mà bình tĩnh nói, nhưng bàn tay giữ Cố

Cửu Tư run lẩy bẩy. Hắn tận lực kiềm chế cảm xúc để khàn khàn nhắc,
“Đại công tử, còn rất nhiều việc cần chúng ta giải quyết.”

Cố Cửu Tư chỉ quỳ trên mặt đất chứ không đáp lại.

Mắt Vọng Lai đỏ hoe nhưng hắn vẫn bảo, “Đại nhân đã sớm đoán được

chuyện hôm nay. Ngài ấy nói mình nợ Lạc Tử Thương lẫn Lạc gia một cái
mạng nên trước sau gì cũng phải hoàn trả.”

Cố Cửu Tư im lặng, hắn được Vọng Lai dìu dậy rồi cất giọng khản đặc,

“Tiến hành chữa cháy đi, còn nhiều việc đang chờ chúng ta.”

Hắn vừa nói vừa cất bước, bỏ lại sau lưng ngọn lửa mãnh liệt. Cố Cửu

Tư dùng hết sức lực để đầu óc tỉnh táo nhưng chẳng hiểu sao hắn thấy
khung cảnh trước mắt cứ nhòe nhoẹt.

Hắn đi từ nội viện đến ngoại viện, có lẽ vì quãng đường dài nên lúc tới

trước mặt Phạm Ngọc, hắn đã đủ bình tĩnh để cung kính gọi, “Bệ hạ.”

Phạm Ngọc chả đoái hoài đến Cố Cửu Tư, hắn nhìn ngọn lửa cao vút

bằng khuôn mặt thẫn thờ.

Cố Cửu Tư nuốt xuống máu tươi cuồn cuộn trong ngực rồi khàn khàn

nói, “Hạ lệnh đi.”

Phạm Ngọc quay đầu lại, hắn mờ mịt hỏi Cố Cửu Tư, “Lệnh gì?”

“Truyền ngôi cho Chu đại nhân,” Cố Cửu Tư dứt khoát trả lời, “như vậy

ngài mới có đường sống.”

“Đường sống?” Phạm Ngọc cười giễu cợt. “Chu Cao Lãng mà cho trẫm

đường sống á?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.