TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 244

phu chỉ biết vứt bỏ thể diện cầu xin đại phu nhân khoan dung mà tha thứ
cho con ta…”

“Vương đại nhân làm gì vậy!” Cái quỳ này khiến Giang Nhu luống

cuống. Vương Thiện Tuyền là tiết độ sứ, mặc kệ nguyên nhân ra sao, nếu
chuyện hôm nay ông ta quỳ truyền đến Đông Đô thì sẽ rắc rối to. Cố gia
dám để một tiết độ sứ quỳ xuống xin tha thứ trong khi nhi tử ông ta còn bị
đánh gãy chân; phận là thương nhân nhưng gây ra việc thế này thì chính là
tát vào mặt mũi triều đình lẫn thiên tử!

Thấy tình huống nguy cấp, Liễu Ngọc Như tức thì hoảng hốt. Nàng vội

vàng đẩy Cố Cửu Tư, nói nhỏ, “Ngươi mau đi quỳ!”

Cố Cửu Tư hơi sững sờ nhưng lập tức hiểu ý Liễu Ngọc Như; bọn họ

phải làm dữ dội hơn Vương Thiện Tuyền. Hắn nhanh chóng xốc rèm, xông
thẳng ra ngoài. Giữa lúc mọi người chưa kịp phản ứng, hắn vọt tới trước
mặt Vương Thiện Tuyền mà vừa lôi kéo ông ta vừa lớn tiếng hô, “Vương
đại nhân, ngài chừa đường sống cho Cố gia đi!”

Lời hắn nói khiến mọi người đều ngây dại, Liễu Ngọc Như thì cuống cả

lên.

Bảo hắn nhún nhường quỳ mà lại diễn trò kiên cường bất khuất! Nàng

vội xuống xe ngựa rồi đến giữa đám người để ngăn Cố Cửu Tư, “Cửu Tư,
đừng nghịch ngợm, mau nhận sai đi.”

Nàng lúng túng nhìn Vương Thiện Tuyền cùng Vương Vinh mà mở

miệng, “Vương đại nhân, xin lỗi vì tính tình phu quân ta bốc đồng lại trẻ
con. Ngài đừng trách móc hắn.”

Nàng vừa nói vừa quay đầu nhìn Cố Cửu Tư, “Ngươi buông tay đi! Mau

xin lỗi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.