TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 254

Dứt lời liền kéo Cố Lãng Hoa đi vào gian phòng trong.

Liễu Ngọc Như và Chu Diệp ngồi ngoài phòng khách. Tâm tư Liễu Ngọc

Như hoàn toàn đặt ở trên người Cố Cửu Tư nên trông nàng rất thẫn thờ.
Chu Diệp thấy vậy thì do dự giây lát rồi an ủi, “Thiếu phu nhân đừng lo.
Đại công tử trẻ tuổi, thân thể cường tráng, chú ý dưỡng thương sẽ không có
gì đáng ngại.”

Liễu Ngọc Như nghe thấy tiếng Chu Diệp bèn vội vàng hoàn hồn, nàng

gượng cười, “Hôm nay để Chu công tử chế giễu rồi.”

“Làm gì có.” Chu Diệp thở dài, “Ta thấy rõ Vương gia khinh người quá

đáng. Tiếc rằng Chu mỗ ở Đông Đô thấp cổ bé họng nên không thể nói
thêm đôi lời có lợi cho đại công tử.”

“Công tử nghĩa hiệp can đảm, hôm nay ngài chịu ra mặt nói vài câu là

Cố gia đã vô cùng cảm kích.” Liễu Ngọc Như vội bảo, nàng cảm ơn, “Nếu
không có đại công tử, lần này e rằng lang quân nhà ta phải bị gãy chân mới
yên chuyện.”

“Hai mươi roi này cũng không nhẹ hơn so với gãy chân.” Chu Diệp cảm

thán, “Trên triều từng có quan văn bị hai mươi roi quất chết…”

Chưa nói xong Chu Diệp đã thấy những lời này thiếu tế nhị, hắn liền

châm chước tiếp lời, “Có điều ta thấy võ nghệ đại công tử cao cường nên sẽ
không sao đâu.”

“Đa tạ lời chúc lành của công tử.” Liễu Ngọc Như cười cười, “Lần đầu

Chu công tử ghé qua nhà mà gặp phải tình huống thế này thật xấu hổ quá.
Khi nào vết thương lang quân nhà ta lành chắc chắn sẽ mở tiệc chiêu đãi
công tử để tỏ lòng biết ơn.”

“Đây chỉ là việc nhỏ thôi.” Chu Diệp khoát khoát tay, “Đại công tử bình

phục mới quan trọng. Đêm đã khuya, Chu mỗ không dám làm phiền nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.