TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 275

giữ chân, lúc ấy chúng ta cũng đành chịu. Nếu không có giấy thông hành,
chúng ta chẳng thể vào được cái thành nào cách Dương Châu trăm dặm.”

Liễu Ngọc Như ngây ra, nàng chưa bao giờ rời Dương Châu nên hiện tại

mới nhớ tới chuyện giấy thông hành. Liễu Ngọc Như đành hỏi, “Vậy làm
sao bây giờ?”

“Trước hết chúng ta cần làm giả giấy tờ tùy thân.” Cố Lãng Hoa suy tư

cất tiếng, “Ta lén mua chuộc người làm cho chúng ta bốn giấy tờ tùy thân,
rồi cầm giấy tờ này đi quan phủ xin giấy thông hành. Sau đó chúng ta mua
thuyền, ngồi thuyền đi U Châu, chỉ dừng ở bến tàu để tiếp viện thì trong
thời gian ngắn là tới nơi. Bến tàu là lãnh địa của Tào Bang, quản lý không
nghiêm nên hẳn sẽ không sao.”

“Thế phải mất bao lâu ạ?” Liễu Ngọc Như nôn nóng hỏi.

Cố Lãng Hoa ngẫm nghĩ, “Nhanh thì một tháng, chậm thì hai hoặc ba

tháng.”

“Nếu trong thời gian này mà xảy ra chuyện…”

“Ngọc Như,” Giang Nhu giữ chặt tay nàng, dịu dàng bảo, “chỉ là một

giấc mộng, đừng quá hao tổn tinh thần vì nó. Cảnh giác là tốt nhưng nếu vì
thế mà ngày ngày hoảng sợ thì mất nhiều hơn được.”

“Phu nhân nói đúng.” Cố Lãng Hoa đứng dậy, “Ta đi làm ngay đây, càng

sớm càng tốt.”

“Lão gia,” Giang Nhu gọi Cố Lãng Hoa. Ông quay đầu lại, bà cười nói,

“Trên đường nhớ đừng nóng vội, đi chậm thôi.”

“Ta biết rồi.” Cố Lãng Hoa cười bất đắc dĩ, “Ta lớn chừng này mà bà còn

phải dặn sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.