TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 280

Nến được thắp hết cây này đến cây khác. Lúc Liễu Ngọc Như tra xong

cuốn sổ cuối cùng thì Cố Cửu Tư đã đỡ hơn nhiều, có thể xuống giường đi
lại trong thời gian ngắn.

Cố Lãng Hoa ngày ngày bận rộn bên ngoài xử lý gia sản. Giang Nhu

mua rất nhiều thư sinh để viết sự cố giữa Cố gia và Vương gia thành câu
chuyện Biến Chiến Tranh Thành Tơ Lụa[3] lưu truyền khắp nơi. Chuyện kể
rằng Cố gia rộng lượng hiểu lý lẽ, Vương gia kiêu ngạo ương ngạnh, Cố
Cửu Tư tự quất hai mươi roi khiến quần chúng cảm động rơi lệ, nhao nhao
tán thưởng tấm lòng son. Tuy không chỉ mặt điểm tên nhưng người thành
Dương Châu ai cũng biết truyện đang nói cái gì. Chẳng mấy chốc, Vương
Thiện Tuyền đã thành kẻ mà nơi nơi đều hát tuồng về ông ta.

Khi nhận được tin này, Cố Lãng Hoa đang uống trà trong phòng. Giang

Nhu đặt chén trà xuống, lạnh nhạt bảo, “Hoài Nam là vùng biên giới, đừng
hát xướng ở đó, đến Đông Đô mà làm.”

Cố Cửu Tư được Liễu Ngọc Như dìu đi dạo trong sân, hắn nhỏ giọng

nói, “Nương ta mà điên lên thì Vương Thiện Tuyền xui xẻo rồi.”

Liễu Ngọc Như ngẩng đầu nhìn hắn, nàng trừng mắt, “Chú ý bước

chân.”

Hai người đi tới cùng lúc với người canh cổng bên ngoài. Người canh

cổng cung kính thông báo với Cố Lãng Hoa và Giang Nhu, “Lão gia, phu
nhân, mới nãy Chu công tử phái người đưa tin nói người của ngài ấy ở sòng
bạc Tam Đức gặp chút rắc rối, không biết lão gia và phu nhân có quen biết
sòng bạc không để giúp một tay?”

“Chu công tử?” Cố Lãng Hoa mù tịt, “Chu công tử nào?”

“Nói là Chu công tử Chu Diệp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.