TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 291

“Không sao.” Cố Cửu Tư đẩy Chu Diệp ra rồi tiến về phía trước, “Có

điều tại hạ dự định trước khi trả tiền thì muốn cùng Dương lão bản đánh
bạc một phen.”

Mặt Dương lão bản lạnh tanh, ông ta không đáp trả. Cố Cửu Tư đặt tay

trên bàn, nghiêng người về trước, “Nghe nói Dương lão bản có thể phân
biệt xúc xắc bằng âm thanh. Cửu Tư bất tài, mời Dương lão bản cùng ta
chơi ngựa nhảy.”

Dương lão bản nhìn chằm chằm Cố Cửu Tư. Lát sau, ông ta cười, “Cố

đại công tử tuổi trẻ nóng tính, vì bằng hữu mà làm chuyện hồ đồ. Tuy gia
tài Cố gia bạc triệu nhưng Dương mỗ thấy đánh cược một lần ngựa nhảy
còn thêm bốn tỷ hai trăm triệu bạc trắng thì cũng quá sức với Cố gia rồi.”

“Dương lão bản, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.”

Cố Cửu Tư thẳng thắn bảo, “Quy tắc của ngựa nhảy là chỉ cần khai cuộc thì
sẽ chẳng có đường rút lui. Đánh cược nào chỉ là vấn đề tiền nong? Đánh
cược chính là toàn bộ gia sản, còn có cả mạng sống. Ngài cảm thấy mạng
của Phạm tiểu công tử trị giá ba mươi triệu, vậy ngài định giá xem ta có
xứng đáng cùng ngài đánh cược không?”

Nghe đến đây, Dương lão bản nheo mắt lại.

Cố Cửu Tư vừa duỗi tay vừa cười, “Dương lão bản, sáng nay ngài mà cá

cược thắng thì từ nay về sau, Hoài Nam không có người thứ hai địch nổi
ngài. Ngài sẽ sống cả đời vinh hoa, phú khả địch quốc.”

“Nếu thua…” Dương lão bản nhỏ giọng nói, “là táng gia bại sản, lưu lạc

đầu đường xó chợ.”

“Không hẳn đâu,” Cố Cửu Tư nhắc, “ngài còn bốn tỷ bạc trắng hồi vốn

mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.