TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 403

một chút cũng không có gì to tát. Cửu Tư,” Liễu Ngọc Như chân thành
nhìn hắn, “Ta hy vọng ngươi giống trước kia, cả đời vui vẻ.”

Cố Cửu Tư không nói chuyện. Hắn chăm chú nhìn nàng, hắn cảm giác

cổ họng mình ứ nghẹn. Hắn thật ra đã muốn hỏi từ lâu nhưng lại nghĩ bây
giờ hỏi còn nghĩa lý gì.

Rốt cuộc người cũng đã tới thì còn hỏi làm gì?

Nhưng vào khoảnh khắc này, lời nàng nói vẫn khiến hắn thốt nên, “Tại

sao?”

“Hửm?”

Liễu Ngọc Như nghe không hiểu, Cố Cửu Tư miễn cưỡng cười rộ, “Tại

sao ngươi lại trở về? Ta đã đưa hưu thư, ngươi cũng ở trên thuyền, ngươi
quay lại thành Dương Châu làm gì? Ngươi từ bỏ nương của ngươi? Ngươi
từ bỏ cái mạng nhỏ của mình? Liễu Ngọc Như,” Cố Cửu Tư dừng trong
giây lát rồi nói tiếp, “ta nhớ ngươi trước giờ là một nữ nhân biết tính toán.”

Sao có thể làm chuyện ngu ngốc như vậy?

Liễu Ngọc Như im lặng lắng nghe. Sau một hồi, nàng nói, “Thế tại sao

khi xảy ra chuyện, ngươi lại lựa chọn đưa ta lên thuyền trước?”

Cố Cửu Tư ngẩn người, Liễu Ngọc Như điềm đạm tiếp tục, “Với cái tính

của ngươi thì sao có thể bỏ mặc cha mẹ ngươi khi xảy ra chuyện. Ngươi
không về thành Dương Châu ngay để điều tra tình huống, xác nhận sự an
nguy của cha mẹ ngươi; ngược lại, ngươi đưa ta lên thuyền trước, bảo đảm
cho ta bình an. Tại sao ngươi làm vậy?”

“Lúc ấy ta có về cũng vô dụng.” Cố Cửu Tư nghiêm túc giải thích,

“Chẳng qua là chút bốc đồng ngớ ngẩn. Ngươi vốn vô tội, còn là thê tử của
ta, bảo đảm sự an nguy của ngươi là trách nhiệm thuộc về ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.