TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 438

“Không sao.” Liễu Ngọc Như dựa vào lưng hắn, thanh âm có chút bất

lực, “Ta tình nguyện.”

“Ngươi tình nguyện cái gì…” Giọng Cố Cửu Tư hơi run rẩy.

Liễu Ngọc Như cảm thấy mệt, rất mệt.

“Lương thực không đủ,” nàng chậm rãi mở miệng, “chúng ta mà cùng ăn

thì không đến được U Châu. Ta ăn ít một chút, ngươi sẽ ăn được nhiều hơn.
Ta tính rồi, ta vẫn chịu được mấy ngày nữa. Đến lúc đấy, đường chỉ còn
một nửa; nếu lương thực hết, ngươi không tìm được nước, ngươi cứ uống
máu của ta…”

“Nói hươu nói vượn!”

Cố Cửu Tư gầm lên. Hắn thật ra đã đoán được dự định của Liễu Ngọc

Như, song khi chính miệng nàng xác nhận, hắn nhịn chẳng được mà nổi
điên, “Ngươi đừng nằm mơ!” Cố Cửu Tư run rẩy nói, “Dù chết ta cũng
không làm chuyện đó. Liễu Ngọc Như, ta nói cho ngươi hay, muốn sống
cùng sống, muốn chết cùng chết. Nếu ngươi chết, ta sẽ không đi U Châu,
không đi bất kỳ nơi nào, ta sẽ cùng ngươi chết ở đây.”

Cố Cửu Tư vừa dứt lời, nước mắt liền chảy xuống.

Hắn cho rằng bản thân sẽ không rơi nước mắt nữa, cho rằng mình đã

trưởng thành. Nhưng hắn phát hiện trời cao vĩnh viễn tàn nhẫn hơn so với
tưởng tượng của con người.

Khiến hắn mất đi phụ thân, mất đi bằng hữu, giờ hắn sắp mất cả Liễu

Ngọc Như.

Hơn nữa lần mất đi này giống hệt lăng trì; làm hắn trơ mắt nhìn, thậm chí

còn vì sinh tồn của bản thân mà tự tay đưa nàng xuống địa ngục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.