TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 447

Cố Cửu Tư không dám quấy nhiễu nàng nên cứ ngẩn ngơ đứng đó mà

ngắm nàng. Liễu Ngọc Như uống xong cháo mới phát hiện Cố Cửu Tư,
nàng ngẩng đầu nhìn thanh niên đứng ở cửa.

Hắn mặc đồ trắng, tóc cẩu thả buộc đằng sau. Nàng mỉm cười dịu dàng,

“Ngươi tỉnh rồi.”

Chỉ một câu như vậy đã khiến mắt Cố Cửu Tư chua xót. Hắn tiến về phía

trước rồi ngồi xổm xuống, đầu dựa vào chân nàng.

Liễu Ngọc Như giơ tay vuốt tóc hắn, nhỏ nhẹ hỏi, “Ngươi sao vậy?”

“Hai ta đều còn sống.”

Hắn khàn khàn nói, “Ngươi còn ở đây, ngươi vẫn khỏe mạnh, ta rất cao

hứng.”

Liễu Ngọc Như im lặng. Tay nàng vuốt tóc hắn, đôi mắt nhìn phần cánh

tay để trần của hắn. Vết thương chồng chất trên tay hắn, tất cả đều là
thương tích khi hắn cắt tay cho nàng uống máu.

Ánh mắt nàng đờ đẫn lúc dừng lại ở vết thương kia.

Có vài đoạn ký ức mơ hồ trong đầu nàng, ban đầu nàng tưởng mình nằm

mơ song giờ nàng đã hiểu.

Cố Cửu Tư thấy Liễu Ngọc Như lặng thinh thật lâu liền nhìn theo tầm

mắt của nàng. Hắn lập tức biết Liễu Ngọc Như đang nhìn gì bèn rụt tay lại
theo bản năng. Nhưng Liễu Ngọc Như giữ chặt tay hắn rồi vén tay áo lên,
trên da thịt chi chít vết thương.

Cố Cửu Tư lúng túng, hắn quay đầu đi, ngượng ngùng nói, “Chả sao

hết…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.