TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 448

Đầu ngón tay Liễu Ngọc Như dừng trên miệng vết thương của hắn. Đầu

ngón tay nàng mang theo hơi lạnh cùng sự mềm mại nhẵn bóng chỉ có ở
thiếu nữ, chúng mơn trớn vết thương của Cố Cửu Tư khiến cả người hắn
nhịn không được mà run rẩy. Một loại tê dại khó diễn tả thành lời chạy
thẳng từ vết thương đến đầu hắn; toàn thân hắn cứng đờ tại chỗ, tinh thần
rối bời. Hắn nghe Liễu Ngọc Như nhẹ giọng hỏi, “Đau không?”

Cố Cửu Tư thẫn thờ, cảm xúc vừa nãy thật quái dị. Trải nghiệm lạ lẫm

này khiến hắn suýt nữa rút tay về nhưng không dám. Câu hỏi của Liễu
Ngọc Như vào tai này ra tai kia, hắn hoàn toàn chẳng biết trả lời thế nào.
Đầu hắn chỉ nghĩ đến…

Hắn bị sao thế này.

Rốt cuộc đầu ngón tay của Liễu Ngọc Như mang theo thứ gì làm hắn

như vậy… Như vậy…

Nói không nên lời là một loại cảm xúc kỳ diệu. Không phải chán ghét,

thậm chí có chút thích, nhưng rồi lại khiến hắn sợ hãi, khiến hắn khó chịu,
hoàn toàn chẳng dám để người khác biết.

Liễu Ngọc Như thấy hắn không trả lời, nàng nghiêm túc nhìn hắn, “Còn

đau phải không?”

Lần này Cố Cửu Tư hoàn hồn. Hắn cuống quít thu hồi tay, cúi đầu nói,

“Không… Không đau.”

Liễu Ngọc Như cho rằng hắn bối rối vì bị nàng phát hiện vết thương,

nàng cũng không biết nên nói gì.

Sau một hồi, nàng cười khẽ, “Trước đó hỏi ngươi có thể nhường ta ngụm

nước cuối cùng không, ngươi nói muốn đem máu thịt đút cho ta. Ngươi
đúng là đã làm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.