TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 450

“Ngươi cảm thấy còn may chúng ta đã vượt qua,” nụ cười tươi của Cố

Cửu Tư mang theo khổ sở, “nhưng ta chỉ nghĩ đoạn đường này quá khó
khăn.”

Liễu Ngọc Như lẳng lặng nhìn hắn. Ánh mắt Cố Cửu Tư quay lại trên

mặt nàng, hắn thở dài, “Ngươi không biết những ngày ngươi hôn mê, ta
gian nan thế nào.”

“Cố Cửu Tư,” Liễu Ngọc Như nghe hắn nói, sắc mặt thoáng biến hóa.

Một lúc lâu sau, nàng mới lên tiếng, “Thật ra ngươi nên vứt bỏ ta.”

Cố Cửu Tư nhíu mày, Liễu Ngọc Như cụp mắt xuống, “Giữa ta và ngươi

chỉ là mối quan hệ buộc phải ở bên nhau do hôn ước. Nếu ngươi vì tinh
thần trách nhiệm thì không nói; nhưng nếu ta chết, ngươi cũng đừng quá
thương tâm, đợi một thời gian rồi lấy cô nương xinh đẹp khác là được.”

Cố Cửu Tư nghe nàng nói, không biết vì sao trong lòng buồn bực vô

cùng. Liễu Ngọc Như nhìn giường, nàng cũng chả biết mình đang muốn
nói gì, “Ngươi thật sự không cần làm vậy.”

“Thế còn ngươi?!” Cố Cửu Tư nhịn không được mà mở miệng, giọng

nói mang theo chút hờn dỗi, “Ta chết thì ngươi tìm người khác để gả là
xong. Tìm người đẹp hơn ta, tốt với ngươi hơn ta, có tiền đồ hơn ta, ngươi
quay về làm gì?!”

“Ngươi mê sảng à?”

Liễu Ngọc Như ngẩng đầu nhìn hắn, nàng nghiêm túc nói, “Tìm người

có tiền đồ hơn ngươi thì còn được, nhưng tìm người đẹp hơn ngươi thì ta
phải tìm ở đâu?”

Lời nói đã chuẩn bị tốt đều nghẹn ở họng hắn, Cố Cửu Tư ngẩn ngơ nhìn

Liễu Ngọc Như. Hắn có cảm giác vô lực như khi học được võ công cái thế
rồi phát hiện nó không thể dùng trên người đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.