TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 481

văn mây cuộn xoắn, áo trong màu trắng, tóc buộc quan ngọc. Hắn sở hữu
khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, vừa đứng ở sân liền thu hút hết mọi ánh mắt.

Hắn chờ ở cửa được một lát thì Chu Diệp gọi hắn vào. Cố Cửu Tư vào

trong phòng, hắn luôn cúi đầu, quỳ xuống mà cung kính hành lễ với Chu
Cao Lãng. Lát sau, hắn nghe Chu Cao Lãng lên tiếng, “Đứng lên đi.”

Lúc này Cố Cửu Tư mới đứng dậy, ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Chu Cao

Lãng.

Chu Cao Lãng thoạt nhìn độ ngoài bốn mươi, là một nam nhân trung

niên có diện mạo chính trực. Nhìn ông không quá dũng mãnh, khí chất trầm
tĩnh nhã nhặn; giống văn thần hơn võ tướng.

Ông thoáng đánh giá Cố Cửu Tư từ trên xuống dưới rồi chợt cười thích

thú, “Khi Diệp nhi nói với ta về ngươi, ta còn tưởng là một tiểu huynh đệ
lớn tuổi hơn Diệp nhi; không ngờ ngươi còn trẻ như vậy.”

Chu Cao Lãng đứng dậy, đỡ Cố Cửu Tư ngồi xuống. Ông vừa tự tay rót

trà cho Cố Cửu Tư, vừa cười nói, “Tuổi còn nhỏ mà đã khí phách như thế,
thật khiến ta hơi bất ngờ.”

“Đây là chuyện nên làm,” Cố Cửu Tư cung kính đáp, “không thể gọi là

khí phách.”

“Ta hiểu yêu cầu của ngươi.” Chu Cao Lãng chẳng hề vòng vo mà nói

thẳng, “Ta quả thật thiếu số tiền này, ta sẽ ghi nhớ hành động hôm nay của
ngươi. Cố gia các ngươi là người làm ăn, ta sẽ không để ngươi lỗ vốn.”

Chu Cao Lãng nói vô cùng rõ ràng. Vài câu qua lại nãy giờ khiến Cố

Cửu Tư nắm được cách làm người của ông, hắn cũng chả quanh co, thản
nhiên nói, “Vậy Cửu Tư xin cảm tạ Chu đại nhân trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.