TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 558

“Vậy người khác sẽ gặp chuyện.” Liễu Ngọc Như bình tĩnh nói, “Phạm

Hiên thiếu tiền, Lương Vương muốn phản, tiết độ sứ các châu như hổ rình
mồi; đây đều là hiện thực. Phạm Hiên dùng Cố gia để rung cây dọa khỉ, khi
chưa lấy được tiền thì ngươi cho rằng ông ấy sẽ dừng lại sao?”

Cố Cửu Tư trầm mặc. Lát sau, hắn hít sâu một hơi.

“Ta đã hiểu.” Cố Cửu Tư nhìn nàng, hắn nghiêm túc nói, “Ta sẽ làm hết

sức để cho bọn họ một con đường tốt.”

Liễu Ngọc Như cười cười, “Nghĩ biện pháp đi. Chuyện này thật ra không

khác với việc buôn bán kiếm tiền của chúng ta. Giáp muốn bạc, Ất muốn
vải, nhưng hai bên ở xa nhau thì chúng ta phải nghĩ cách giải quyết vấn đề
khoảng cách. Đưa bạc cho Giáp, vận chuyển vải bán cho Ất; hai bên hài
lòng còn chúng ta thì kiếm được tiền vì đã giải quyết mọi yêu cầu của bọn
họ. Ngươi suy nghĩ một chút, có biện pháp nào vừa có lợi cho Triệu gia,
vừa khiến Phạm Hiên thỏa mãn?”

Cố Cửu Tư khắc ghi lời của Liễu Ngọc Như, hắn cân nhắc giây lát rồi

giơ tay nói, “Ngươi để ta suy nghĩ một chút.”

Liễu Ngọc Như không dám quấy rầy hắn, nàng đáp ứng rồi trở về chỗ

ngồi cạnh bàn của mình.

Trong thời gian này, số lượng son phấn được sản xuất ngày càng nhiều.

Liễu Ngọc Như bắt đầu gia tăng phân loại mặt hàng; không chỉ son phấn đa
dạng mà còn tăng thêm giấy thấm môi, bút vẽ lông mày, cao thơm. Nàng
quản lý từ trang trí vỏ ngoài đến nguyên liệu của từng món, đồng thời dẫn
theo vài người giao tiếp với thương gia khác để chậm rãi tung sản phẩm
bán khắp Vọng Đô.

Thế là Cố Cửu Tư ở một bên suy nghĩ lời Liễu Ngọc Như nói, còn nàng

ngồi gảy bàn tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.