TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 569

vào ghế khách ở bên cạnh, “Cố đại nhân, mời.”

Cố Cửu Tư hành lễ rồi cũng ngồi quỳ, thị nữ ở cạnh rót trà cho hắn. Cố

Cửu Tư nâng chén trà nhấp một ngụm, “Vũ Hậu, Xuân Tiền, Đích Kim,
Ngân Châm[4] đều giá trị một, hai ngàn lượng vàng.” Cố Cửu Tư đưa mắt
nhìn về phía Triệu Hòa Thuận, cười bảo, “Triệu lão gia dùng trà như vậy
chiêu đãi Cố mỗ thật khiến Cố mỗ bất an.”

“Bất an là ta mới đúng.” Triệu Hòa Thuận bình thản nói, “Chúng ta cứ

thẳng thắn với nhau. Cố đại nhân, hôm nay ngài đến cổng lớn Triệu gia là
muốn làm gì?”

“Cho Triệu lão gia một đêm mà Triệu lão gia vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận

sao?”

Cố Cửu Tư buông chén trà. Hắn nhẹ nhàng gõ quạt lên lòng bàn tay,

quay đầu nhìn hoa cỏ lay động ngoài sân rồi thản nhiên hỏi, “Triệu lão gia,
ngài nghĩ tại sao Cố gia vừa tới U Châu đã giao nộp hết tài sản?”

Triệu Hòa Thuận không đáp. Ông ta nhìn chòng chọc Cố Cửu Tư, trong

mắt mang theo tơ máu màu đỏ. Cố Cửu Tư quay đầu lại nhìn ông ta, cười
cười, “Triệu đại nhân chẳng lẽ chưa biết chuyện ở Dương Châu?”

Tin tức về tình hình hiện tại ở Dương Châu dù chậm chạp truyền ra bên

ngoài song mọi người cũng đã biết. Lời này khiến sắc mặt Triệu Hòa Thuận
biến đổi rõ rệt, ông ta giận gữ nói, “Phạm Hiên dám làm thế?!”

“Tại sao không dám?” Cố Cửu Tư nhìn chằm chằm Triệu Hòa Thuận,

“Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Triệu lão gia cho rằng đã tới nước
này thì Phạm đại nhân còn gì không dám làm?”

“Triệu lão gia có biết bây giờ tiết độ sứ khắp nơi đang mưu tính gì

không? Ngài thử nhìn xem gần đây U Châu chi nhiều tiền để mua cái gì.
Vương Thiện Tuyền ở Dương Châu ép buộc thương gia quyên góp tiền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.