TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 585

phương Bắc. Trên mặt hắn có vết sẹo chạy dài, làm khuôn mặt anh tuấn
nhìn hơi dữ tợn, khiến người ta sợ hãi.

“Ồ,” đối phương quay đầu nói với người đằng sau, “là hai nữ nhân,

chúng ta thu hoạch không nhỏ.”

Lời này vừa vào tai, sắc mặt Ấn Hồng và Liễu Ngọc Như tức khắc trắng

bệch. Đối phương vươn tay kéo Ấn Hồng, nàng ấy hét lên còn Liễu Ngọc
Như giữ chặt nàng ấy. Chân Ấn Hồng đá loạn xạ, nàng ấy hoảng sợ gào
khóc, “Phu nhân cứu ta! Cứu ta với!”

Tay Liễu Ngọc Như run rẩy nhưng nàng vẫn không buông Ấn Hồng.

Nam nhân cao lớn kia cười nhạo một tiếng rồi đột nhiên dùng sức lôi cùng
lúc cả hai cô nương ra.

Liễu Ngọc Như và Ấn Hồng ngã từ trên xe ngựa xuống, những người

cưỡi ngựa xung quanh bắt đầu bao vây các nàng.

Cảm giác bị vây kín khiến tâm hai người sinh ra tuyệt vọng. Liễu Ngọc

Như ép buộc bản thân phải bình tĩnh, nàng nắm lấy tay Ấn Hồng và run rẩy
nói, “Đừng sợ.”

Nam nhân mặt sẹo nghe vậy liền cười chế giễu. Hắn vòng tay quanh eo

Liễu Ngọc Như rồi khiêng nàng lên vai giữa tiếng kêu sợ hãi của nàng.

“Phu nhân! Phu nhân!”

Ấn Hồng vừa thét chói tai vừa nhào qua, một nam nhân khác kéo Ấn

Hồng vào lòng. Đám người huýt sáo, nam nhân mặt sẹo vác Liễu Ngọc
Như lên ngựa rồi phi vào trong núi.

Liễu Ngọc Như phát hiện giãy giụa và la hét chỉ tổ khiến nhóm người

này hưng phấn hơn. Thế nên nàng cắn chặt răng, buộc bản thân không thốt
ra tiếng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.