TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 583

ngươi nghe không hiểu tiếng người à? Đòi tiền hả? Còn gây phiền toái cho
ta thì cái mạng nhỏ của ngươi cũng chả còn!”

Lời này sao dọa nổi Cố Cửu Tư, song hắn phát hiện dùng phương thức

mềm mỏng với Lương gia là vô dụng.

Ban đêm trở về nhà, hắn nằm trằn trọc trên giường. Liễu Ngọc Như thấy

hắn mất ngủ liền nắm tay hắn, “Lang quân đừng sầu lo,” nàng ôn hòa bảo,
“ngươi nhậm chức đã được một thời gian, nên dùng chút thủ đoạn cứng
rắn.”

Cố Cửu Tư mím môi. Liễu Ngọc Như dựa vào ngực hắn cười khẽ, “Ta

biết ngươi mềm lòng, nếu vậy hãy nghỉ ngơi một chút đã. Đợi đến khi lãi
tháng đầu tiên phát cho bá tánh, nợ ngắn hạn bán hết, ta sẽ nghĩ cách thay
ngươi.”

Cố Cửu Tư không nói gì, hắn nhìn cô nương dựa vào ngực mình mà lòng

rung động. Ôn hương noãn ngọc[2] trong ngực, dĩ nhiên hắn sẽ có tâm tư
khác. Nhưng không hiểu tại sao, hắn cảm thấy bản thân xấu xa nên mỗi khi
loại tâm tư này trỗi dậy thì sẽ có thứ gì đó đè ép nó. Hắn hưởng thụ Liễu
Ngọc Như cứ yên lặng dựa vào hắn như vậy, làm nội tâm hắn yên ả lẫn
mềm mại, sinh ra một sự bình thản vừa sáng ngời lại vừa thanh tịnh.

Vì thế hắn giơ tay ôm nàng, sau một hồi, hắn thở dài, “Thôi, để ngày mai

ta nghĩ cách khác.”

Hôm sau hắn lại đến Lương gia, bọn họ dứt khoát đóng chặt cổng lớn.

Cố Cửu Tư đứng ở cửa mất một lúc lâu mới bất đắc dĩ quay về huyện nha.

Hắn mới nhậm chức, ngoại trừ thúc giục đòi tiền thì còn rất nhiều điều lệ

cần chỉnh sửa nên hắn bận rộn một ngày ở phủ nha. Tới buổi chiều, ánh
mặt trời ấm áp len lỏi vào phòng, hắn đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh.
Hắn ngẩng đầu nhìn cỏ cây lay động ngoài cửa sổ, trong lòng hoảng hốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.