TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 607

Hắn ngắm nàng trong giây lát rồi sửa sang quần áo lại cho nàng, hắn lột

xuống áo khoác của Thẩm Minh và để nàng mặc áo khoác của mình. Sau
đó hắn dùng tay chải tóc nàng, cuối cùng còn cài lên tóc nàng một cây
trâm. Hắn dịu dàng bảo, “Mang từ nhà tới cho ngươi.”

Cây trâm hắn mang theo chính là cây trâm đuôi phượng đính trân châu

trước kia. Dưới hoàn cảnh này, hình ảnh cây trâm cắm nghiêng nghiêng
trên đầu Liễu Ngọc Như thu hút mọi ánh mắt.

Người xung quanh nhìn Cố Cửu Tư hoàn toàn ngó lơ bọn họ, chỉ lo chải

chuốt cho Liễu Ngọc Như, nhất thời họ không thể nắm bắt con người này
muốn gì. Ưng gia ở cạnh đợi trong chốc lát, ông ta không nhịn được mà
mỉa mai, “Cố đại nhân, một vị tàn hoa bại liễu[1] chả đáng để ngài quan
tâm như vậy. Ngài còn nhỏ tuổi, e rằng ngài chưa từng gặp nữ nhân phải
không?”

Nghe được lời này, Liễu Ngọc Như siết chặt tay. Với đôi mắt đỏ hoe,

nàng quay đầu đi. Nhưng Cố Cửu Tư cầm tay nàng, bình tĩnh đáp, “Đây là
phu nhân của ta. Ưng gia, nếu ngài còn muốn đàm phán với ta thì hãy chú ý
lời ăn tiếng nói.”

“Lương đại nhân không muốn giao tiền, song Phạm đại nhân hiện giờ

quyết tâm đòi tiền; hôm nay không có ta thì sẽ có người khác. Nếu Lương
đại nhân thật sự chẳng muốn giao tiền, vậy chỉ còn hai biện pháp. Thứ nhất,
ông ta phản Phạm Hiên; thứ hai, để ta làm giả sổ sách cho ông ta.”

Mọi người im lặng. Mắt Thẩm Minh mang theo trào phúng nhìn Cố Cửu

Tư. Cố Cửu Tư nuốt nước bọt, điềm tĩnh nói, “Ta có thể để người khác
gánh vác số tiền của ông ta, như vậy ông ta không phải nộp tiền, cũng
không bị Phạm Hiên truy cứu. Nhưng muốn ta ra tay thì cần đáp ứng yêu
cầu của ta; ta muốn trực tiếp nói yêu cầu của mình với ông ta. Hôm nay
hoặc ngài thả ta về Vọng Đô tìm Lương đại nhân, hoặc ngài gọi Lương đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.