TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 736

Không muốn nàng quá lo lắng.

Hắn nghĩ nàng đi khắp nơi vì muốn thu mua lương thực và giải quyết

vấn đề khẩn cấp cho hắn, vì thế hắn tự suy nghĩ giải pháp để nàng không
cần lao tâm khổ trí.

Nàng chẳng biết ý tưởng này của mình chỉ là tưởng bở hay là thật, nhưng

nàng vẫn cảm thấy sự ấm áp trào dâng khi nhìn những con chữ trên giấy.

Nàng nhịn không được mà ôm lá thư vào lòng, thở ra một hơi thật dài.

Cả đời này, đây là lần đầu tiên nàng gặp được người tốt với mình như

vậy.

Lúc trước tốt với nàng chỉ có Tô Uyển. Có điều Tô Uyển là mẫu thân và

bà có lòng nhưng quả thật hơi yếu đuối, căn bản chẳng giúp được gì nhiều
cho nàng. Phần lớn vẫn là nàng giúp Tô Uyển, đội trời đạp đất vì bà.

Nàng quen làm chỗ dựa cho người khác, quen làm cây đại thụ che trời.

Nhưng đây là người đầu tiên vì nàng mà nỗ lực che mưa chắn gió.

Nàng vô cùng cảm động. Trong đêm tối, nàng bỗng nhiên rất nhớ Cố

Cửu Tư.

Nhưng hai người cách nhau trời nam biển bắc, nàng chỉ đành đứng dậy

rồi ngồi xuống cạnh bàn. Nàng do dự thật lâu, nàng muốn viết gì đấy gửi
hắn nhưng sợ đối phương nhìn thấu lòng mình và cảm thấy nàng quá thiếu
kiềm chế lẫn phù phiếm.

Nàng cầm bút, cân nhắc mãi mới bắt đầu viết thư cho hắn.

Liễu Ngọc Như miêu tả từng chuyện nàng gặp được, tới hồi viết xong thì

nàng phát hiện mình đã viết hết từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.