TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 759

Lạc Tử Thương không nói chuyện, y nhìn cây quạt, nhìn Liễu Ngọc

Như.

Ngôn ngữ cử chỉ của Liễu Ngọc Như đều thuộc về một khuê tú bình

thường, nét mặt thì nhút nhát, thậm chí không dám nhìn thẳng y. Song
không hiểu sao Lạc Tử Thương cứ cảm thấy có gì đấy kỳ lạ. Y luôn tin
tưởng trực giác bản thân bèn hỏi thêm, “Cô nương đã tới Dương Châu sao
còn ở ngoài thành?”

“Giá cả trong thành cao,” Liễu Ngọc Như cúi đầu làm như đang ngượng

ngùng, “nô gia không có nhiều tiền nên đành ở ngoài thành.”

“Cô nương tới Dương Châu làm gì?”

“Tìm người.”

“Tìm được chưa?”

“Chưa.”

“Ồ,” Lạc Tử Thương gật gù, “người mà ngài tìm có đặc điểm gì, hay để

ta tìm giúp?”

“Nếu vậy thì tốt quá.” Liễu Ngọc Như lộ vẻ mặt vui sướng, “Người ta

muốn tìm là một thư sinh, dung mạo cực kỳ tuấn tú, tên là Diệp Hiểu Chi.
Công tử có quen biết ai như vậy không?”

“Họ Diệp lại có dung mạo tuấn tú thì ta biết một người.” Lạc Tử Thương

vừa phe phẩy quạt vừa cười, “Nhưng hắn không đơn thuần chỉ là một thư
sinh, tên của hắn cũng chẳng phải Diệp Hiểu Chi. Thế này đi, chi bằng ngài
cùng ta vào thành, ta giúp ngài tìm hắn.”

Lời này khiến Liễu Ngọc Như ngẩn người. Lạc Tử Thương ngước mắt

nhìn nàng, cười như không cười, “Sao vậy, cô nương không vui à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.