TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 793

“Có ca ca như huynh cũng đủ rồi.” Liễu Ngọc Như cười, “Hồi còn nhỏ ta

thường xuyên nghĩ sao mình không có ca ca như huynh.”

“Hồi còn nhỏ,” Diệp Thế An hơi tò mò, “muội không thấy ta tẻ nhạt à?”

“Sao ta lại thấy vậy được?” Liễu Ngọc Như kinh ngạc.

Diệp Thế An mím môi cười, “Vận nhi nói ta là kẻ chán ngắt.”

“Thế thì huynh không hiểu nàng ấy rồi,” Liễu Ngọc Như bật cười, “nàng

ấy thường khoe khoang huynh lợi hại cỡ nào.”

Nếu Diệp Vận không tô vẽ Diệp Thế An thành người hoàn mỹ như vậy

thì năm xưa nàng sẽ chẳng nảy sinh tâm tư kia.

Nhớ tới tâm tư mình ngày trước, nàng không khỏi cảm thấy buồn cười.

Diệp Thế An nhìn biểu cảm của nàng liền biết nàng nhớ đến chuyện cũ.

Hắn không thể không hỏi, “Muội ở với Cố Cửu Tư ổn thỏa chứ, hắn có bắt
nạt muội không?”

Nhắc đến Cố Cửu Tư, Liễu Ngọc Như không nhịn được liền nở nụ cười.

Môi nàng mấp máy, “Huynh cảm thấy sao?”

“Vậy là không có,” Diệp Thế An gật gù. Hắn lưỡng lự giây lát rồi nói,

“Thật ra, việc này là ta phụ lòng muội…”

“Không không không,” Liễu Ngọc Như vội xua tay, cười nói, “ta phải tạ

ơn huynh không cưới ta mới đúng.”

Diệp Thế An ngẩn người. Liễu Ngọc Như cảm thấy lời mình nói không

thỏa đáng lắm bèn nhanh chóng giải thích, “Chắc huynh cũng đã nhìn ra
tính ta chẳng phải tiểu thư khuê các. Lúc trước ta chỉ giả bộ thôi, ta mà gả
vào Diệp gia là lừa gạt bản thân cũng như mọi người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.