TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 813

Cố Cửu Tư ngồi xuống cạnh nàng, Liễu Ngọc Như dựa người vào hắn.

Thân thể Cố Cửu Tư hơi cứng lại, lát sau hắn nâng tay đặt lên vai Liễu
Ngọc Như.

Liễu Ngọc Như chậm rãi hỏi, “Ngươi biết vì sao trước kia ta muốn gả

cho huynh ấy không?”

“Vì sao?”

“Vì hồi nhỏ, mỗi lần huynh ấy đi xa nhà đều mang quà về cho Diệp Vận.

Ta cực kỳ hâm mộ nên cũng muốn có một ca ca như vậy. Ta tâm sự với
Diệp Vận chuyện này, sau không biết thế nào mà chỉ cần huynh ấy rời nhà
thì sẽ nhớ tặng quà cho ta.”

“Lúc đó ta cảm thấy người này đối xử với mọi người thật tốt, nếu ta gả

cho huynh ấy thì hay biết bao.”

“Huynh ấy thật sự là người tốt. Huynh ấy tốt, Diệp Vận cũng tốt, họ đều

là người tốt.”

Thanh âm Liễu Ngọc Như hơi nghẹn ngào.

Tuy không thân thiết nhưng thuở niên thiếu, chẳng mấy ai rực rỡ bằng vị

thiếu niên tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi này.

Cố Cửu Tư chắc sẽ không hiểu được người vốn thiếu thốn tình cảm thì

mọi lòng tốt đều đáng quý. Diệp Vận cho nàng một viên kẹo, nàng nhớ kỹ
trong lòng; Cố Cửu Tư tổ chức sinh nhật cho nàng, nàng có thể sống chết
có nhau.

Thật ra nàng hiểu rõ trong mắt mình, Diệp Thế An không chỉ là bạn cũ

mà hắn còn giống như bằng chứng cho thời niên thiếu của nàng. Cố gia đến
phương Bắc, Diệp gia cửa nát nhà tan, Dương Châu không còn là Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.