TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 864

nghe nói chàng hứa hẹn trước khi những mảnh đất này trồng ra được lương
thực thì sẽ cung cấp cho bọn họ ít tiền để chi tiêu cơ bản? Số tiền này nhiều
ít ra sao? Ta định cùng những người này mua đất, sau đó thống nhất cách
thức quản lý. Còn mời người chuyên gieo trồng lương thực để phân loại
lương thực nữa. Nhiều đất nhiều người vậy thì phải có quy củ mới ổn.”

Cố Cửu Tư nghe nàng lải nhải hệt một kẻ tham tiền đang say mê gảy bàn

tính lạch cạch mà cực kỳ thích thú. Đến hồi Liễu Ngọc Như nói xong, nàng
quay đầu nhìn hắn thì thấy trong đôi mắt người này như đang phản chiếu
ánh sao trên dải Ngân Hà. Liễu Ngọc Như ngẩn người hỏi hắn, “Chàng có
nghe ta nói không vậy?”

“Có mà.”

“Ý kiến chàng thế nào?”

“Nghe nàng hết.”

“Cố Cửu Tư,” Liễu Ngọc Như không khỏi cười, “mấy ngày trước ta còn

khen chàng là quan phụ mẫu, chàng để tâm một chút được không?”

“Ta có chăm chú nghe mà.” Cố Cửu Tư hấp tấp nói, “Thật ra nàng chỉ

muốn giúp ta thôi. Vấn đề không phải quan phủ có cho bọn họ tiền hay
không, rốt cuộc thì mọi người phải cùng nhau kiếm tiền mới khấm khá
được. Nàng tiêu tiền để chung tay mua đất với bọn họ, giúp họ gieo trồng
lương thực, năm sau mà Vọng Đô có thu hoạch tốt thì những người này đều
có nơi dựa vào. Nàng kiếm tiền là phụ, giúp ta giải quyết công việc mới là
chính. Ta hiểu rõ biện pháp của nàng rất tuyệt vời.”

Liễu Ngọc Như hơi sững sờ, nàng bỗng cảm thấy nội tâm bị người ta

nhìn thấu nên vừa hoảng loạn vừa xấu hổ. Nàng ho nhẹ một tiếng rồi quay
đầu sang chỗ khác, “Ngày mai ta sẽ đến phủ nha của chàng, cứ làm theo
quy trình thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.