TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 885

nương già trẻ lớn bè vừa trò chuyện vừa xuống xe, mùi hương son phấn lan
tỏa khiến mọi người đều ngoảnh đầu nhìn.

Dẫn đầu là Liễu Ngọc Như, nàng khoác áo lông chồn còn bên trong mặc

áo màu lam. Khuyên tai bằng ngọc trắng hình giọt nước nhẹ nhàng đung
đưa dưới ánh đèn, làm nét đẹp dịu dàng của nàng toát lên vài phần hoạt bát.

Ở phương Bắc thì nàng không được tính là cao ráo, trong tay lại cầm lò

sưởi nên thoạt trông chẳng có chút khí thế. Song kỳ quái là giữa không gian
ầm ĩ, mọi sự chú ý vẫn dồn về phía nàng. Từ người nàng lặng lẽ tỏa ra khắp
nơi thứ thần thái trầm tĩnh, nó kết hợp với ngũ quan xinh đẹp vô song của
nàng tạo nên vẻ đẹp siêu phàm khó diễn tả thành lời.

Nhiều nữ tử cùng đi như vậy đã thu hút ánh mắt người khác, huống hồ

trong đám người còn có mỹ nhân Giang Nam như Liễu Ngọc Như nên
xung quanh tức khắc im ắng. Mọi người dõi theo Liễu Ngọc Như đi vào
tửu lầu, dặn dò người bên cạnh vài câu rồi dẫn bọn họ theo tiểu nhị vào
phòng đặt trước.

Lúc nàng vén váy đi từng bước một trên bậc thang, chẳng ai dám phát ra

tiếng động. Giữa bầu không khí này, ngay cả Cố Cửu Tư cũng đột nhiên
cảm nhận được vẻ đẹp động lòng người mà không biết nảy nở từ khi nào
của nàng.

Liễu Ngọc Như hình như phát hiện ánh mắt của Cố Cửu Tư, nàng bỗng

dừng bước rồi ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Bốn mắt nhìn nhau, Liễu Ngọc
Như thấy Cố Cửu Tư vẫn đang cầm chén mà ngơ ngác ngắm nàng thì chợt
mỉm cười.

Nụ cười ấy dưới ánh đèn ấm áp tựa như hoa sen nở rộ, khiến sóng to gió

lớn trào dâng trong lòng người. Thấy Cố Cửu Tư mãi chưa hoàn hồn, Liễu
Ngọc Như nghĩ hắn thật buồn cười; ai ngờ thành hôn hơn nửa năm mà còn
thấy được trên khuôn mặt rất đỗi thân quen kia biểu cảm ngu dại như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.