TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 895

để đồng bọn vào nói chuyện. Bọn chúng có ba người, chạy mất một gã,
chúng ta đã cho người đuổi theo.”

“Làm tốt lắm.” Liễu Ngọc Như gật gù, cười nói, “Phiền các ngươi rồi.”

Hổ Tử nào dám để Liễu Ngọc Như cảm tạ bèn gấp rút xua tay, ý bảo chỉ

là chuyện nhỏ.

Nam nhân bị bọn họ bắt được xem xét thấy tình hình bất lợi liền ngậm

chặt miệng. Gã chỉ thoáng liếc nhìn Vương Mai rồi cúi gằm đầu.

“Nói ta nghe xem,” Liễu Ngọc Như bình thản nhìn về phía Vương Mai,

“chuyện này rốt cuộc là thế nào.”

Liễu Ngọc Như đặt tờ giấy lên bàn rồi ngước nhìn Vương Mai, “Đây rõ

ràng chỉ là vài câu thơ ca, sao Vương di có thể khẳng định nó là công thức
điều chế?”

Tống Hương nghe vậy thì ánh mắt di chuyển đến trên người Vương Mai,

Liễu Ngọc Như tiếp tục, “Hương tỷ là đồ đệ của người, làm sư phụ thì càng
nên tin tưởng tỷ ấy. Tố giác tỷ ấy là người, bây giờ nhầm lẫn cũng là người,
người nói xem…”

“Đông gia, ngài tuyệt đối đừng để bị lừa gạt!” Vương Mai nghe đến đây

liền tức khắc phản ứng. Trong lòng bà ta nghĩ chuyện này nhất định do
Tống Hương giở trò bèn vội vàng thể hiện lòng trung thành, “Chính tai ta
nghe được bọn họ muốn trao đổi ở tửu lầu Đông Lai nên ta mới khẳng định
đó là công thức. Đông gia cứ tra xét kỹ sẽ thấy có vấn đề, chứ không tại sao
vào lúc này nó lại muốn giao đồ cho một nam nhân tại đây. Dù chỉ là mấy
câu thơ ca thì cũng rất khả nghi!”

“Mai di!” Tống Hương nghe hết nổi nữa, mặt nàng ấy đỏ lên, thanh âm

khi phát ra run rẩy vì quá tức giận, “Người đang nói gì thế? Rõ ràng là
người bảo ta đi làm chuyện này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.