TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 915

biết viết, bảy tuổi đã thảo luận việc nước và chiến sự với người nhà. Phụ
thân huynh ấy cùng Phạm đại nhân là bạn tâm giao, thúc phụ còn từng làm
tướng quân ở biên cảnh Tây Nam. Mọi người cũng biết trận chiến nổi tiếng
nhất ở Tây Nam mười năm trước chứ, trận mà ba ngàn quân đối đầu tám
vạn người ấy?”

“Có nghe qua,” Dương Chủ bộ cau mày, “nhưng liên quan gì đến chuyện

hôm nay?”

“Trận chiến ấy chính là tác phẩm của Diệp công tử.” Liễu Ngọc Như giơ

tay, trên mặt đầy vẻ sùng kính. Diệp Thế An ngớ người, môi hắn mấp máy
muốn cãi lại nhưng chả dám mở miệng vào lúc này.

Liễu Ngọc Như đứng dậy nói với mọi người, “Diệp công tử thuở nhỏ bái

danh sĩ làm thầy, chăm học binh pháp, mười ba tuổi đã cùng thúc phụ chinh
chiến Tây Nam. Giới quý tộc Dương Châu ai cũng biết tiếng vị tiểu tướng
quân này, nhưng nhà huynh ấy luôn trọng văn khinh võ nên mới muốn
huynh ấy làm quan thông qua con đường khoa cử. Song huynh ấy sở hữu
thiên phú phi thường trong lĩnh vực quân sự, chính miệng Chương đại sư
Chương Hoài Lễ từng nhận xét huynh ấy là Bạch Khởi[2] chuyển thế, kỳ
lân chi tài[3].”

“Chương…Chương Hoài Lễ đại sư nói vậy thật à?”

Có người kinh ngạc hét lên, Liễu Ngọc Như trịnh trọng gật đầu. Diệp

Thế An tiếp tục ngậm chặt miệng nhưng tâm hắn đã hóa tro tàn. Hắn chưa
gặp ai nói dối trôi chảy mà mặt không đỏ tim chẳng đập như thế, thậm chí
còn đầy sức thuyết phục. Mười ba tuổi mà hắn đã có thể dùng ba ngàn đối
địch với tám vạn thì giờ phút này hắn còn đứng đây hoảng hốt làm gì?

Nhưng hắn không thể nói thật, chỉ đành lắng nghe Liễu Ngọc Như tiếp

tục thổi phồng hắn thành một người tài năng xuất chúng, thành cao nhân vì
huynh đệ như Cố Cửu Tư mới quyết định rời núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.