TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 924

“Đừng bắn.” Cố Cửu Tư nhìn chằm chằm chiến trường, bình tĩnh nói,

“Chờ một chút.”

Quân Lương Vương cách thành trì rất gần, càng lúc càng có nhiều binh

lính gấp gáp trở về. Cố Cửu Tư không ra lệnh thì chả ai dám động đậy,
song mọi người nhìn biển binh lính đang bao vây thì bàn tay chẳng thể
ngừng run rẩy. Diệp Thế An ước lượng khoảng cách của Lương Vương,
hắn không thể không nhắc, “Cửu Tư, chỉ còn hai dặm.”

“Chờ đến khi bọn chúng còn cách một dặm.” Tim Cố Cửu Tư đập liên

hồi nhưng hắn vẫn nói, “Nếu còn tiến lên hẵng bắn tên!”

Dương Chủ bộ không thể nhẫn nhịn nữa, ông ta vội khuyên can, “Để bọn

chúng chỉ còn cách một dặm mới bắn tên thì quá trễ rồi!”

Song chính vào giây phút ấy, đột nhiên có tiếng kèn vang lên trong quân

doanh của Lương Vương!

Tất cả mọi người ngỡ ngàng nhưng binh lính của Lương Vương thật sự

dừng lại. Lương Vương lui binh, binh sĩ cuối cùng vào thành trì, Cố Cửu
Tư vừa giơ tay vừa theo dõi sát sao chiến trường mà ra lệnh, “Đóng cổng
thành.”

Cổng thành chậm rãi đóng lại, Lương Vương lẫn nam tử áo xanh đều

nhìn chòng chọc Cố Cửu Tư ở trên cổng thành. Cố Cửu Tư lộ ra vẻ mặt
châm biếm, hắn hét lớn, “Lão tặc, không dám vào à? Có bản lĩnh thì tấn
công thành đi, trong thành của ta chẳng có người, chỉ sót lại người già tàn
tật. Ngươi mau tới đây, ngươi không tới thì phải làm tôn tử của ta. Ta đếm
đến ba, nếu ngươi còn không vào thì tránh xa thành trì của ta ra! Lão tử chả
đủ kiên nhẫn chơi với tôn tử đâu! Ba, hai, một! Úi cha,” Cố Cửu Tư hào
hứng gọi, “tôn tử!”

Cố Cửu Tư ở trên cổng thành quơ chân múa tay, mắng toàn những câu

vô lại. Song Lương Vương không hề bị lay động và bắt đầu cho người thối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.