TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 953

Hồi nãy gã đi ngang qua doang trại, vừa nghĩ đến Lương Vương vừa nhớ

tới Cố Cửu Tư; đây chính là mục đích của gã.

Để lộ tin tức cho Lương Vương thì không chỉ hại chết Cố Cửu Tư mà

còn kiếm được số tiền lớn, mắc mớ gì không làm?

Tiền Tam thoáng trấn định, gã lập tức thề thốt, “Vương gia, những gì

thảo dân nói đều là thật. Nếu có nửa câu dối trá sẽ bị thiên lôi đánh xuống,
không chết tử tế được!”

Mặt mũi Lương Vương cứng đờ, ông ta gật đầu. Bất luận thế nào ông ta

cũng chẳng thể tin trong thành chỉ có một vạn người. Nếu đúng như vậy,
khác gì ông ta bị một thằng ranh miệng còn hôi sữa bỡn cợt?!

Một thiếu niên chưa đến tuổi nhược quán xoay ông ta mòng mòng; tin

này mà truyền ra ngoài thì người trong thiên hạ chẳng phải sẽ cười chế
nhạo?!

Song Lương Vương giữ kín mấy lời này trong lòng, không hề nói nhiều.

Tần Tứ đỡ Tiền Tam đứng dậy, tra hỏi kỹ lai lịch của gã. Tiền Tam thành
thật kể lại đầu đuôi mâu thuẫn giữa mình và Cố Cửu Tư, Lương Vương lẫn
Tần Tứ mới tạm yên tâm. Nhưng Tần Tứ vẫn nghi ngờ hỏi, “Kể cả ngươi
có mâu thuẫn với Cố Cửu Tư thì Vọng Đô vẫn là quê hương của ngươi,
ngươi hành động thế này không sợ liên lụy bằng hữu thân thích ư?”

“Đại nhân,” Tiền Tam cười, “thảo dân đâu phải người U Châu, thảo dân

là người Dương Châu.”

“Thì ra là thế.” Tần Tứ gật gù, “Các ngươi theo chân Cố gia từ Dương

Châu đến đây cũng coi như là bầy tôi trung thành, Cố Cửu Tư đối đãi với
ngươi theo kiểu đó đúng là sai trái.”

“Phải.” Tiền Tam nghiến răng nghiến lợi, “Nữ nhân của ta cũng tận tâm

tận lực với Cố gia. Ta theo bọn họ tới U Châu, làm bao chuyện vì bọn họ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.