TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 955

ngoài chém cho ta!”

Lời này khiến Tiền Tam tức khắc biến sắc, gã vừa cuống quít vừa sợ hãi

kêu, “Vương gia! Đừng làm vậy! Tiểu nhân còn hữu dụng, ngài vẫn cần
tiểu nhân…”

Lương Vương cười lạnh lẽo, binh lính kéo Tiền Tam ra xa. Bên ngoài

vang lên tiếng gào thảm thiết rồi tắt ngúm.

Lát sau, từ ngoài truyền vào tiếng khóc lóc la mắng của nữ nhân. Lương

Vương cáu kỉnh ngẩng đầu hỏi, “Kẻ nào khóc ngoài kia?”

“Vương gia đừng bực dọc, để ta đi xem.”

Tần Tứ đứng dậy đi ra ngoài liền thấy Vương Mai quỳ trên mặt đất, vừa

ôm thi thể của Tiền Tam vừa gào khóc.

“Đây là ai?”

Tần Tứ liếc nhìn binh lính đứng cạnh, binh lính nhỏ giọng đáp, “Bảo là

tức phụ của người này, nãy giờ ở bên ngoài chửi bậy.”

Tần Tứ nhíu mày, hắn đánh giá Vương Mai từ đầu xuống chân rồi giơ

tay sai bảo, “Chém luôn đi, đừng để ả quấy rầy vương gia.”

Nói xong, Tần Tứ xoay người đi về phía lều trại. Lúc hắn trở về, bên

ngoài đã an tĩnh. Lương Vương thấy hắn bèn khó chịu chất vấn, “Chuyện
gì xảy ra?”

“Là nương tử của Tiền Tam,” Tần Tứ cung kính bẩm báo, “đã xử lý sạch

sẽ.”

Lương Vương hờ hững gật đầu. Một lúc lâu sau, ông ta rốt cuộc thốt ra,

“Ta nghĩ chúng ta có thể quay lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.