TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 954

không có công lao cũng có khổ lao. Ai ngờ bọn họ lại đối xử với chúng ta
như vậy. Vương gia,” Tiền Tam quay đầu nhìn Lương Vương, “tiểu nhân
vốn ngưỡng mộ vương gia nên đã nghĩ đến chuyện nương nhờ từ lâu. Lần
này có thể tiếp kiến vương gia là phúc ba đời của tiểu nhân. Tiểu nhân
nguyện vì vương gia làm trâu làm ngựa, cần xin vương gia chấp thuận!”

Tiền Tam quỳ xuống và dập đầu thật mạnh trước Lương Vương. Được

tâng bốc nên Lương Vương thấy cực kỳ sảng khoái, ông ta cười cười,
“Được rồi, ta đã biết lòng trung thành của ngươi. Ngươi hãy nói tình hình
cụ thể trong thành cho chúng ta nghe xem.”

Tiền Tam vội vàng mở miệng, kể hết những gì mình biết về tình hình

Vọng Đô. Lương Vương lẫn Tần Tứ càng nghe càng nhíu mày, Lương
Vương còn nổi cơn thịnh nộ.

Cố Cửu Tư căn bản chẳng hề biết trước tin tức rồi dọn Hồng Môn Yến

chờ ông ta. Lần trước và cả lần trước đó nữa, chỉ cần ông ta liều lĩnh hơn là
đã có thể đút gọn thành Vọng Đô vào túi nhưng ông ta lại để lỡ mất!

Ông ta nhất thời oán trách Tần Tứ, song cũng biết không thể phàn nàn

thuộc hạ vào thời điểm này nên lửa giận trong lòng ông ta chẳng có chỗ
phát tiết. Sau khi Tiền Tam tiết lộ hết những tin tức giá trị và chỉ còn biết
nói mấy chuyện vô dụng, ông ta mất kiên nhẫn phất tay, “Kéo xuống!”

Tần Tứ cảm nhận được Lương Vương không vui, thậm chí một phần

nguyên nhân của cơn giận này còn do hắn gây nên. Hắn biết Lương Vương
cần nơi trút giận nên giữ im lặng.

Người của Lương Vương nhào tới túm lấy Tiền Tam, biến cố đột ngột ập

tới làm Tiền Tam sững sờ. Gã luống cuống nói, “Làm gì vậy? Các ngươi
làm gì vậy!”

“Làm gì à?” Lương Vương bực bội đáp, “Kẻ phản bội vứt bỏ nghĩa khí

lẫn chủ nhân như ngươi còn mong đợi người khác tôn kính? Kéo gã ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.