TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 980

“Chàng lo nghĩ cái gì? Đây có phải lần đầu chúng ta không ở cạnh nhau

đâu.”

Liễu Ngọc Như để hắn gối đầu lên đùi mình, tay nàng xoa bóp huyệt thái

dương cho hắn.

“Sáng nay uống rượu giao bôi với nàng,” Cố Cửu Tư lẩm bẩm, “ta mới

cảm thấy mình đã thật sự thành thân.”

“Nói hươu nói vượn,” Liễu Ngọc Như khẽ cười, “chúng ta đã thành thân

từ lâu.”

Cố Cửu Tư nhắm nghiền mắt, hắn gối đầu lên một tay, tay còn lại nắm

lấy tay nàng. Sau đấy hắn chậm rãi mở mắt và mỉm cười nhìn nàng.

“Nội tâm ta không nghĩ vậy.” Hắn nhỏ nhẹ bảo, “Chúng ta chưa làm một

việc rất quan trọng thì sao có thể coi là đã thành thân?”

Liễu Ngọc Như nghe tới đây liền lập tức hiểu Cố Cửu Tư đang ám chỉ

việc gì. Mặt nàng ửng đỏ, chẳng dám nói thêm dù chỉ một câu. Cố Cửu Tư
đùa nghịch những ngón tay nhỏ dài lẫn trắng nõn của nàng, hắn dùng vẻ
mặt thản nhiên để nói, “Kỳ thực mấy ngày qua ta rất sợ hãi, ta cứ nghĩ nếu
hai ta đều chôn xác nơi đây thì thật đáng tiếc. Trước kia ta coi nhẹ chuyện
sống chết nhưng hôm nay lại phát hiện mình muốn sống thọ một chút.”

“Ta chưa thực hiện được lời hứa với Văn Xương, cũng chưa hoàn thành

tâm nguyện của bản thân. Quan trọng nhất là,” Cố Cửu Tư cười cười, ánh
mắt hắn nhìn nàng đượm vẻ tiếc nuối, “những gì ta có với nàng vẫn chưa
đủ.”

“Ta còn rất nhiều nơi chưa đi và những chuyện chưa làm, ta muốn nàng

đồng hành bên ta. Ta cũng muốn sinh mấy đứa con, hai ta sẽ cùng nhau
nuôi nấng rồi nhìn bọn nhỏ lớn lên. Ta sẽ làm một phụ thân thật tốt. Ta nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.