TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 982

Liễu Ngọc Như cười, nàng rút tay ra khỏi tay hắn và tiếp tục xoa đầu cho

Cố Cửu Tư. Nàng lắc đầu, “Ta chẳng lo đâu, không phải còn có chàng sao?
Chàng hãy ngủ một giấc đã,” Liễu Ngọc Như khuyên nhủ, “tạm thời đừng
nghĩ ngợi mấy chuyện này, chàng lo nghĩ cũng đủ nhiều rồi.”

Cố Cửu Tư gật đầu và không lên tiếng nữa. Hắn thật sự kiệt sức; mấy

ngày nay bảo vệ thành khiến hắn chả được ngủ ngon nên đã sớm mệt mỏi
quá sức chịu đựng.

Xe ngựa đi lắc lư, Cố Cửu Tư dựa vào Liễu Ngọc Như mà mơ màng ngủ.

Đến khi hắn tỉnh dậy thì đã về tới Cố phủ. Liễu Ngọc Như đỡ Cố Cửu Tư
vào phòng, sai người đưa nước đến. Cố Cửu Tư tự mình ngâm nước tắm
rửa, lúc tắm xong hắn được Liễu Ngọc Như giúp lau khô tóc. Làm xong hết
hắn liền đi ngủ trước. Liễu Ngọc Như thấy hắn tắt đèn đi ngủ mới đi rửa
mặt mũi. Sau khi rửa mặt, nàng quay lại xốc chăn lên rồi nằm xuống
giường nhưng đột nhiên cảm thấy dưới lưng cộm cộm.

Hình như trên giường có lót cái gì đó, nàng đưa tay sờ theo bản năng thì

phát hiện là một miếng vải trắng.

Nàng bất giác căng thẳng, Cố Cửu Tư thấy người nàng cứng đờ liền

vươn tay cầm lấy tay nàng.

Bàn tay hắn rất nóng, nàng cảm nhận được cả vân tay của hắn trên mu

bàn tay mình. Hắn không nhúc nhích, chỉ im lặng nắm tay và đối mặt với
nàng.

Sau một hồi căng thẳng, Liễu Ngọc Như từ từ thả lỏng người.

Thực chất đây là chuyện sớm muộn, nàng chẳng việc gì phải căng thẳng.

Nhưng tim nàng vẫn đập nhanh như bay, cả tai lẫn mặt đều đỏ ửng.

Hai người cảm thấy tiếng tim đập của bản thân lớn dị thường, cứ như

trong phòng chỉ có âm thanh loạn nhịp từ trái tim mình. Cố Cửu Tư hơi xấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.