TRƯỜNG PHONG ĐỘ
Mặc Thư Bạch
Chương 144: Nàng Vững Tin Mọi Người Có Thể Sống Sót, Và Cũng
Cần Phải Tin Như Thế
Mọi người chạy từ trong thành ra ngoài thành. Ban nãy Liễu Ngọc Như
đi ngược hướng, bây giờ xuôi theo dòng người nên tốc độ nhanh hơn nhiều.
Nàng vừa đi vừa nghiền ngẫm tình hình hiện tại. Bạo loạn nổi lên không
phải chuyện hiếm gặp; với công trình lớn như tu sửa Hoàng Hà, bất kỳ sai
lầm nào cũng dễ dẫn đến tình huống đó. Song nguyên nhân thường vì quan
phủ tham ô quá nhiều, áp bức bá tánh trị thủy mới sinh ra xung đột. Trong
thời gian qua, Cố Cửu Tư liều mạng trông chừng cả việc phát tiền cho công
nhân lẫn đồ ăn thức uống và chỗ ngủ nghỉ hàng ngày. Dù có bạo loạn thật
thì tuyệt đối sẽ chẳng nhằm vào Cố Cửu Tư.
Hơn nữa mấy công nhân trị thủy này hô hào rất đồng bộ, thanh âm to lớn
vang dội chả có chút lộn xộn; rõ ràng bọn họ đã luyện tập chứ không phải
nhất thời bộc phát. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể vì Vương Tư Viễn chết nên
các gia tộc địa phương chó cùng rứt giậu mới mưu toan dàn dựng bạo loạn
để ám sát Cố Cửu Tư.
Nàng dẫn theo người gấp rút chạy tới cổng huyện nha. Vừa đến nơi đã
chứng kiến huyện nha bị bao vây kín mít bởi đám người mặc quần áo công
nhân trị thủy, bọn họ còn đập phá cánh cổng. Liễu Ngọc Như thấy cảnh
tượng này liền gầm lên, “Điêu dân sao dám làm càn trước cổng huyện
nha?!”
Tiếng rống này khiến các công nhân trị thủy sững sờ. Liễu Ngọc Như
chắp tay trước người, vẫn giữ nguyên dáng vẻ đoan trang thường ngày mà