TRUY MỘNG - Trang 16

“Vì đây là vật quý nhất của ta,” cô nghĩ. “Và ta dâng cho người, dâng nó cho đại dương,
và chỉ hỏi xin được biết cách giải cứu một vị hòa thượng. Vì nếu ta không làm gì, đại sư
sẽ mơ thấy một cái hộp, một chìa khóa, và rồi một chìa khóa mở ra cái hộp, và ngài sẽ
chết.”

Đoạn con cáo đưa mảnh ngọc bối ra ngoài vách núi, vẫn nhẹ nhàng, và đứng nhìn nó rơi
vào đáy biển. Nó thở dài, vì con rồng đó đã giữ cho hang của nó yên bình.

Rồi nó lại đi hàng dặm trở về hang, mệt mỏi hết sức, và nó ngủ.

Đây là giấc mộng mà con cáo đã mơ thấy.

Nó đang ở một nơi hoang vu toàn là đá xám và đá nâu, không có gì mọc lên. Bầu trời
cũng màu xám, không sáng cũng không tối. Ngồi trên tảng đá lớn trước mặt nó là một
con cáo khổng lồ, đen tuyền từ đỉnh đầu xuống cuối đuôi, nơi mà nó chuyển màu trắng,
trắng như đã nhuộm màu sơn. Con cáo khổng lồ đó còn to hơn hổ, cao hơn chiến mã, và
lớn hơn tất cả các sinh vật mà nàng cáo từng thấy.

Con cáo khổng lồ đứng trên tảng đá như thể đang chờ ai, và đôi mắt nó là hai màu đen
thăm thẳm, trong đó có những ngôi sao lấp láy.

Nàng cáo nhảy lên từng tảng đá, cho đến khi nó đứng trước mặt con cáo của các giấc
mộng, và phủ phục xuống trước mặt con cáo khổng lồ, ngửa người lên cho con kia thấy
cổ họng của nó.

Đứng dậy, con cáo khổng lồ nói. Đứng dậy và đừng sợ hãi. Con đã hi sinh rất nhiều để
mơ giấc mộng này.

Nàng cáo đứng dậy. Trong giấc mộng nàng không run rẩy, dù thật ra nàng chưa bao giờ
sợ hãi như lúc này.

“Ngọc bội hình rồng của thiếp,” nàng cáo hỏi. “Có phải là của ngài không, thưa đại
nhân?”

Không, con cáo lớn đáp. Nhưng một người ta gọi là bạn, đã làm mất nó từ lâu lắm rồi,
khi mà những con rồng thực thụ không sống ở nơi nầy mà vùng vẫy trên trời cao. Bạn ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.