TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 150

John hỏi:
– Nhưng lỡ có chuyện gì xảy ra cho tụi cháu thì sao?

Cậu Nimrod đóng cửa xe lại. Hạ kính cửa sổ xuống, chú trả lời:
– Ngoại trừ cậu và ông Creemy, không ai biết các cháu đang ở ngoài này.

Điều gì có thể xảy ra cho các cháu được chứ? Vả lại, các cháu là djinn mà.
Người khác phải sợ các cháu mới phải.

Ông dặn thêm:

– À, nếu hai đứa có thấy những ánh sáng lạ ở phía trên kim tự tháp và

nghe một giọng nói ầm ầm vang vọng trên trời thì cũng đừng lo gì nhé. Đó
chỉ là son et lumière, show diễn âm-thanh-và-ánh-sáng ở kim tự tháp dành
cho du khách thôi. Cậu nghĩ là ở đây, các cháu sẽ nghe rõ mọi thứ. Ai biết
được, có thể các cháu sẽ học được vài điều gì đó cũng nên.

Cậu Nimrod gõ nhẹ vai ông Creemy, và rồi chiếc xe biến mất trong một

làn bụi như một cỗ xe ngựa trắng vĩ đại, để lại sau lưng nó cặp sinh đôi một
mình trong bóng tối dần vây quanh ở Abu Sir.

John cảm thấy như cậu có thể nghe thấy tiếng hơi thở của chính mình.

Cậu nói với em:

– Anh ước gì có Neil và Alan ở đây. Ý anh là, Winston và Elvis ấy.
Philippa thừa nhận:
– Em cũng ước thế. Chưa bao giờ em thấy sợ hãi như bây giờ.

John trấn an:
– Chắc như vậy mới là lễ nhập môn. Nếu không thì nó sẽ chẳng khác gì

một cuộc đi dạo trong công viên.

Dường như muốn trêu đùa, một cơn gió ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve khuôn

mặt và khẽ thổi bay mái tóc hai đứa trẻ. Philippa nói:

– Em hy vọng chúng ta không làm chuyện vô ích.
– Anh nghĩ chắc không đâu. Nếu cuối cùng chúng ta có được sức mạnh

djinn như cậu Nimrod thì cũng đáng công lắm chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.