TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 151

Chẳng bao lâu sau khi cậu Nimrod đi khỏi, hai đứa trẻ nghe thấy một điệu

nhạc cổ nổi lên và thấy một luồng la-de chiếu sáng bầu trời. Show diễn âm-
thanh và-ánh-sáng đã bắt đầu tại khu kim tự tháp cách chúng khoảng 1 dặm
về phía Bắc. Trong mấy chục phút tiếp theo, ít nhất cặp sinh đôi quá bị thu
hút bởi những gì diễn ra trên đầu chúng nên chẳng để ý đến bóng tối xung
quanh. Nhưng cuối cùng, khi show diễn đã kết thúc, người Philippa bắt đầu
run lên cầm cập vì lạnh và sợ hãi.

Nuốt nước bọt một cách khó khăn trong ánh trăng, cô chui vào trong túi

ngủ của mình, hy vọng nó sẽ che chở cô khỏi bất cứ thứ gì đang rình rập
trong bóng tối sa mạc. Cô nói:

– Trời tối nhanh quá, anh nhỉ? Hay chúng ta đốt đèn lên đi?
John nhặt cái hộp diêm lên và cầm cây đèn trên tay. Loay hoay một lúc,

cậu nói:

– Lạ quá! Cái đèn chết tiệt không chịu cháy.

– Anh đừng giỡn mà John. Đây không phải lúc đâu.
– Không, anh nói thật đó. Ai giỡn với em làm gì? Không tin em cứ tự thử

đi.

Nói rồi cậu đưa cây đèn và hộp diêm cho cô em gái.

Philippa cầm lấy cây đèn cùng hộp diêm và thử đốt, tuy nhiên cô cũng

chẳng thành công gì hơn anh mình. Sau khi đã thử lần nữa với một trong
năm que diêm cuối cùng mà vẫn không được, cô quay sang săm soi cây đèn
rồi tuyên bố:

– Thảo nào chúng ta không đốt được nó. Vì chẳng có gì để châm. Cây

đèn ngốc này không có bấc.

Philippa bắt đầu lo lắng đưa tay áo chùi cây đèn.

Không có ánh diêm, John gần như không còn thấy Philippa đâu cả. Cố

gắng giải tỏa tâm trạng u ám của cô em gái, cậu nói:

– Cũng may là đêm nay trăng tròn. Và em nhìn bầu trời kìa, quá trời sao

luôn. Vài ngôi sao gần đến nỗi anh có cảm giác chỉ cần giơ tay ra là có thể
chạm vào chúng. A, nhìn ngôi sao kia xem! Cái ở ngay trên đường chân trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.