TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 152

ấy. Cứ y như nó chỉ cách chúng ta vài trăm thước. Nhớ anh từng nói gì với
cậu Nimrod không? Chúng ta chưa bao giờ thấy được một bầu trời đêm
đúng nghĩa ở New York cả.

Philippa ngừng chà xát cây đèn và ngước nhìn lên. Cô vừa định lên tiếng

đồng ý với John để có thể phần nào giúp anh mình bớt lo lắng về tình cảnh
khốn khổ hiện tại của hai đứa, thì cây đèn bỗng giật mạnh một cái và dường
như đang muốn nhảy ra khỏi tay cô. Tưởng có ai đó giật cây đèn, cô kinh hãi
hét toáng lên và, vẫn còn bên trong cái túi ngủ, cô bật dậy nhảy lò cò về phía
anh mình. Nhìn cô cứ y như một con nhộng khổng lồ.

Cô hét lớn:
– John! Có chuyện gì xảy ra với cây đèn rồi.
Ngay khi cô đang nói, một luồng khói mờ ảo dày đặc bắt đầu thoát ra khỏi

cái bấc trống rỗng của cây đèn và vụt bay lên bầu trời với một tốc độ nhanh
bất thường. Tụ lại thành một đám mây to lớn, nó lơ lửng phía trên như thể
đe dọa, dù đang ở trong sa mạc, nó vẫn có thể đổ mưa xuống đầu hai đứa trẻ
bất cứ lúc nào. Cùng lúc ấy, hai anh em bắt đầu nhận ra một mùi rất nồng
giống như mùi sơn áp phích, như thể ai đó đã cố dùng cọ sơn luồng khói.

Philippa nói:
– Em không thích chuyện này. Không thích một chút nào.
Khi khói đã bay hết khỏi cây đèn, nó tập trung lại thành một khối và bắt

đầu thay đổi. Một hình bóng người hiện ra, to gấp đôi bất cứ người khổng lồ
nào mà cặp sinh đôi có thể nghĩ tới, nhưng dần dần bắt đầu thu nhỏ lại cho
đến khi cặp sinh đôi có thể nhận ra djinn đó.

Thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, cặp sinh đôi đồng thanh:
– Ông Rakshasas. Cám ơn Chúa, ra là ông.
Với chất giọng Ireland hoàn hảo đến nỗi nghe như kịch, ông Rakshasas

chào:

– Chào hai cháu và chúc một buổi tối thật tốt lành.
Đã hoàn hồn trở lại, Philippa cười to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.